Ouran high school host club
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Ouran high school host club


 
Trang ChínhTrang Chính  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Đăng Nhập
Tên truy cập:
Mật khẩu:
Đăng nhập tự động mỗi khi truy cập: 
:: Quên mật khẩu
Latest topics
» Cach kiem tien nhanh nhat 100%
hội nghị bàn vuông Icon_minitimeTue Sep 18, 2012 9:08 pm by khoa_tk

» The Mizuno MP 59 Irons Helps Me Improve Hitting Skills
hội nghị bàn vuông Icon_minitimeTue Sep 11, 2012 2:18 pm by alvaluo

» Just Come To Have A Try The Karen Millen Beaded Dress
hội nghị bàn vuông Icon_minitimeTue Sep 11, 2012 2:14 pm by alvaluo

» Pick The Karen Millen Dresses Out Right Now
hội nghị bàn vuông Icon_minitimeThu Aug 30, 2012 3:58 pm by alvaluo

» Karen Millen Makes You No Longer Mediocre
hội nghị bàn vuông Icon_minitimeMon Aug 27, 2012 2:12 pm by alvaluo

» [Bình chọn] Bạn thích couple nào??
hội nghị bàn vuông Icon_minitimeTue Apr 24, 2012 9:02 am by Sak_xynk :")

» Bầu chọn cho 10 dv mà bn yêu thix nhứt đi.
hội nghị bàn vuông Icon_minitimeMon Feb 27, 2012 5:34 pm by luongnhoxtv

» Học tiếng Nhật - Topglobis
hội nghị bàn vuông Icon_minitimeFri Feb 17, 2012 1:46 pm by tuquynh

» Bạn ghét ai nhất trg Host Club ?
hội nghị bàn vuông Icon_minitimeSat Feb 04, 2012 8:19 pm by Yuui Ootori

Top posters
Sak_xynk :")
hội nghị bàn vuông Poll_lefthội nghị bàn vuông I_voti10hội nghị bàn vuông Vote_rcap1 
nimbus2001
hội nghị bàn vuông Poll_lefthội nghị bàn vuông I_voti10hội nghị bàn vuông Vote_rcap1 
lovely_panda
hội nghị bàn vuông Poll_lefthội nghị bàn vuông I_voti10hội nghị bàn vuông Vote_rcap1 
ifyou...
hội nghị bàn vuông Poll_lefthội nghị bàn vuông I_voti10hội nghị bàn vuông Vote_rcap1 
sweet_melody
hội nghị bàn vuông Poll_lefthội nghị bàn vuông I_voti10hội nghị bàn vuông Vote_rcap1 
Ayaka_510
hội nghị bàn vuông Poll_lefthội nghị bàn vuông I_voti10hội nghị bàn vuông Vote_rcap1 
yamatumi_yuko
hội nghị bàn vuông Poll_lefthội nghị bàn vuông I_voti10hội nghị bàn vuông Vote_rcap1 
Otori Kyouya
hội nghị bàn vuông Poll_lefthội nghị bàn vuông I_voti10hội nghị bàn vuông Vote_rcap1 
miley16
hội nghị bàn vuông Poll_lefthội nghị bàn vuông I_voti10hội nghị bàn vuông Vote_rcap1 
Ayame_510
hội nghị bàn vuông Poll_lefthội nghị bàn vuông I_voti10hội nghị bàn vuông Vote_rcap1 
Poll
Bạn nghĩ banner của Ouranschool nên như thế nào?
Cứ để hình các thành viên trong truyện Ouran là ổn!
hội nghị bàn vuông Poll_left65%hội nghị bàn vuông Vote_rcap1
 65% [ 33 ]
Xen kẽ banner các nhân vật trong truyện là một vài nhân vật khác, có sao.
hội nghị bàn vuông Poll_left31%hội nghị bàn vuông Vote_rcap1
 31% [ 16 ]
Nền thôi, khỏi hình.
hội nghị bàn vuông Poll_left4%hội nghị bàn vuông Vote_rcap1
 4% [ 2 ]
Tổng số bầu chọn : 51
May 2024
SunMonTueWedThuFriSat
   1234
567891011
12131415161718
19202122232425
262728293031 
CalendarCalendar
Thống Kê
Hiện có 3 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 3 Khách viếng thăm :: 1 Bot

Không

Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 51 người, vào ngày Sat Dec 04, 2010 10:00 am

 

 hội nghị bàn vuông

Go down 
+4
kid_hed
miley16
lovely_panda
Otori Kyouya
8 posters
Tác giảThông điệp
Otori Kyouya
Hiệu trưởng~Chủ nhiệm nhà Otori~Giáo viên
Hiệu trưởng~Chủ nhiệm nhà Otori~Giáo viên
Otori Kyouya


Nữ
Tổng số bài gửi : 723
Age : 30
Location : Otori\\\\\\\\\\\\\\\'s house,kế phòng Kyouya-senpai
Job/hobbies : ngắm Kyouya,Hakuba,Soujiro Seta
Point : 789.5
Registration date : 08/11/2007

hội nghị bàn vuông Empty
Bài gửiTiêu đề: hội nghị bàn vuông   hội nghị bàn vuông Icon_minitimeSat Feb 23, 2008 9:13 pm

Được tổ chức hai tuần một lần với những chủ đề khác nhau để các Otaku chúng ta cùng thảo luận về Manga-Anime,đề ra những quan điểm của mình,dĩ nhiên,Mod sẽ có điểm cộng!

Cơ chế (bắt đầu áp dụng từ chủ đề 3):

Bài hay nhất: 20đ

Bài tham gia: 10đ

Bài Spam: -5đ


Sau đây là chủ đề 1 : BẠN HỌC ĐƯỢC GÌ TỪ TRUYỆN TRANH??

[thời gian: 23/2->7/3]


Bắt đầu!!


Được sửa bởi Otori Kyouya ngày Mon Jul 07, 2008 11:17 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
http://www.ouran-koukou.org
lovely_panda
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
lovely_panda


Nữ
Tổng số bài gửi : 1085
Age : 28
Location : Paradise
Job/hobbies : Biggest Fan (of everyone i admire - especially S.H.E)
Humor : dunno
Point : 1695
Registration date : 28/12/2007

hội nghị bàn vuông Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: hội nghị bàn vuông   hội nghị bàn vuông Icon_minitimeSat Feb 23, 2008 10:06 pm

Từ nhỏ, tôi đã biết đến truyện tranh rồi, nhưng những cuốn toàn giấy dày cộm ngộ nghĩnh đầy màu sắc trên kệ sách tại cửa hàng ấy trong mắt một đứa trẻ 4 tuổi có lẽ chưa hoàn toàn là những cuốn truyện tranh, mà chỉ là "một điều kì diệu" nào đó. Rồi khi tôi bắt đầu bập bẹ đọc chữ, tôi đã lén xem trộm những cuốn truyện mà cậu tôi hay đưa cho chị họ. Và hôm ấy truyện tranh đã bắt đầu ăn sâu vào tôi.
Thuở ấy, và thực sự là cho đến năm ngoái, tôi chỉ biết hưởng thụ truyện tranh, đọc và đọc, không biết đến những gì gọi là bổ ích, những gì gọi là không lành mạnh. Như Asari tinh nghịch (thành thật xin lỗi cho những bạn thích truyện này), tôi nghĩ rằng đó không phải là một quyển truyện tốt. Không có bà mẹ nào mà suốt ngày cứ lo chăm chọc con cái, có khi lại vì tự khen mình mà đánh con vô cớ, rồi người chị ỉ lớn ăn hiếp em gái ruột thịt cuả mình vì những chuyện nhỏ nhoi : vô tình phá cuộc hẹn hò, ăn trộm bánh, có khi chỉ vì bực mình trong người mà gây thương tích cho em; và rồi người em cũng luôn luôn quá đáng trêu chọc gia đình, hết bày đặt chảnh choẹ (mặc dù là người nhỏ nhất) vân vân và vân vân.
Ngoài những chi tiết ấy, còn có một vấn đề nữa là xxx, một vấn đề khá được xuất hiện thường xuyên trong truyện tranh. Hôn nhau, ôm nhau, những cử chỉ đó có thể du di được. Nhưng thậm chí còn có một số truyện có những chi tiết mà cô câu hs trung học đè ra mà xxx, và tương tự như vậy, như là truyện Amakusa 1638, Quyển sách kì bí, Hot Gimmick. Thế chẳng phải là từ những mục đích tốt đẹp của tác giả(như giữ yên hoà bình, chân lí, tình yêU) thì lại hoá ra con số không hay sao?
Những chi tiết ấy, lúc mới đầu xem còn thấy hết hồn, giật mình, tưởng mình đã mua nhầm truyện không tốt, ngờ đâu những truyện tranh càng ngày càng có nhiều những chi tiết không tốt thật đáng buồn.
Mọi thứ trên đời đều có mặt tốt và mặt xấu, đó quả là điều đáng mừng.
Đôrêmon, Pukupuku, Gỉo trái cây,...tất cả đều là những truyện rất có tính giáo dục cao, mà lại có cốt truyện hấp dẫn. Từ những quyển truyện ấy, tôi đã rút ra rất nhiều bài học về tình bạn, tình yêu, các sống, đạo đức con người v.v..Và đã có không ít lần tôi đã phải nhỏ nước mắtvì quá cảm động, tin chắc một số bạn cũng như tôi vậy. Những chủ đề đó, mà hầu hết là tình bạn, thường có rất nhiều, nhưng cách diễn đạt ra sao mới là vấn đề, và tôi cho rằng những hoạ sĩ ấy đã thành công trong lĩnh vực đó, qua những nhân vật sinh động dễ thương, khung cảnh bắt mắt và lời thoại dễ hiểu, mà tin chắc rằng sẽ giáo dục tốt hơn nhiều những quyển sách chữ dày, mà khi các em đọc vào thì "đầu óc choáng váng, như loà cả đi".
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/vivacious_girl4107
miley16
Giáo viên~nhà Hitachiin
Giáo viên~nhà Hitachiin
miley16


Nữ
Tổng số bài gửi : 637
Age : 32
Location : TP Hồ Chí Minh
Job/hobbies : đọc truyện, chơi game, shopping..hehe
Humor : ăn tranh thủ...ngủ khẩn trương...học bình thường...đi chơi là chính
Point : 793
Thú nuôi : hội nghị bàn vuông 9
Registration date : 12/11/2007

hội nghị bàn vuông Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: hội nghị bàn vuông   hội nghị bàn vuông Icon_minitimeSun Feb 24, 2008 10:43 am

BẠN HỌC ĐƯỢC GÌ TỪ TRUYỆN TRANH??

Truyện tranh là gì ? cách đây khoảng 5 năm tui đã tự hỏi thế đó là cái ji chứ cuốn nào cuốn nấy dày cộm nhìn vô là mõi con mắt rồi nói chi đọc nó. Trong một lần dọn dẹp nhà cửa tui vô tình phát hiện một quyển sách cũ rách cả bìa xấu xí, kết quả là cuốn sách cũ nát, xấu xí đó quả là một kho bấu của tui: Đôrêmon.. từ những câu chuyện nhỏ bé nhưng nó lại mang lại cho tui rất nhiều niềm vui và bài học bổ ích, sau đó tui lại tìm đến những bộ truyện khác nữa như TTLD Conan, Jindo, 7 viên ngọc rồng, giỏ trái cây, .... còn rất nhiều truyện hay nữa.
Mỗi câu chuyện hay mà ta đọc sẽ hình thành nên tính cách của ta mai sau, sau khi đọc một bộ truyên hay ta sẽ nhận ra được đăng sau nó chứa rất nhiều điều hay, nhiều nhân vật có mỗi tính cách khác nhau nhưng tâm hồn luôn hướng về cái thiện, nó còn dạy ta cách làm
người còn có truyện dạy ta lòng dũng cảm biết quan tâm người khác nêu lên những tấm gương sáng để ta học hỏi, dạy ta cách ứng sử trong cuộc sống. Ngoài ra nhưng bộ truyện manga tình cảm cũng rất hay có rất nhiều điều mơ mộng để tối nằm ngủ nghĩ lại cũng thấy vui vui. Tóm lại truyện tranh là một thứ ji đó rất hay rất kì diệu , rất vui rất thơ mộng rất...Cám ơn tất cả những tác giả trên thế giới đã vẽ ra ko chỉ là một cuốn truyện mà là một kho tàng quý báu dành cho tất cả mọi lứa tuổi..cám ơn rất nhiều..
:* .............:* ...............:* .............:* ............:*
Về Đầu Trang Go down
https://ouranschool.forumvi.com
kid_hed
Học sinh nhà Otori
Học sinh nhà Otori
kid_hed


Nữ
Tổng số bài gửi : 55
Age : 30
Job/hobbies : student
Humor : read comics:detective conan,magic kaito,miko,kyo,cardcaptor sakura,...
Point : 18.5
Registration date : 09/01/2008

hội nghị bàn vuông Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: hội nghị bàn vuông   hội nghị bàn vuông Icon_minitimeTue Mar 04, 2008 3:22 pm

Khi còn nhỏ mình hổng bít truyện tranh là gì,chỉ nghĩ đó là mấy cái hình nho nhỏ hay in trên mấy tờ báo.Nhưng sau đó mình mới bít là cuốn truyện tranh... dày hơn mình nghĩ ^^.Cũng như tất cả mọi người cuốn truyện đầu tiên cũng là cuốn truyện "đau thương" nhất vì nó đã bị...rách te tua,nhưng đó không phải là lỗi của mình đâu nhaTT^TT(tại cho bà chị hàng xóm mựơn ấy mà) hội nghị bàn vuông 132109 .Sau khi nhìn thấy cuốn truyện bị như dzậy mình đã hạ "quít" tâm là sẽ bảo vệ những cuốn truyện tới cùng và cũng từ đó mà TINH THẦN TRUYỆN TRANH đã ăn sâu vào máu thịt của mình. siu nhân. Mỗi câu chuyện diễn ra trong mỗi tập truyện đều là những triết lí sâu sắc,cái thiện lúc nào cũng chiến thắng không chỉ riêng trong bộ truyện Conan mà còn là của tất cả những câu chuyện khác nữa.Nhưng có khi kết thúc lại không phải là một cái kết có hậu,mà đó lại đem đến cho người đọc một sự mất mát khi có mộtnhân vật nào đó ra đi.Thực sự ,khi đọc truyện,chúng ta có cảm giác như mình cũng là 1 trong số những nhân vật đó.Khi đọc truyện là lúc bạn đang học một bài học làm ngừơi chứ không vô bổ như một số người đã nghĩ vậy!!! hội nghị bàn vuông 650794
Về Đầu Trang Go down
Asuka Himawari
Giáo viên ~ Nhà Mori-Honey
Giáo viên ~ Nhà Mori-Honey
Asuka Himawari


Nữ
Tổng số bài gửi : 446
Age : 31
Location : Đồng Nai
Job/hobbies : Student/Manga & Anime
Humor : Khùng bất chợt, tửng thường xuyên, điên vô thời hạn.
Point : 397.5
Registration date : 15/03/2008

hội nghị bàn vuông Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: hội nghị bàn vuông   hội nghị bàn vuông Icon_minitimeThu May 01, 2008 5:32 pm

Từ khi biết đọc, biết viết, Asu cũng đã bắt đầu làm quen với báo nhi đồng, báo rùa vàng và đọc truyện tranh do các họa sĩ Việt Nam vẽ trong đó rùi. Nhưng phải đến lớp 3 Asu mới biết đến cái gọi là "truyện tranh Nhật Bản" ấy. Ban đầu chỉ có gì đọc nấy thui, nhưng mà càng đọc càng bị hút hồn vào trong đó. Manga như một thứ phép thuật vậy đó, những hình ảnh đẹp mê ly đủ sức hút hồn những cô bé thix cái gì dễ thương và đẹp như Asu, những câu chuyện phiêu lưu luôn là tiêu điểm thu hút các đọc giả trên thế giới. Nhưng kể từ khi nhận ra những giá trị trong manga, từ những hành động, những câu nói giản đơn, những chân lí mà không phải chỉ đọc một lần là hiểu hết, Asu đã dần dần tiến đến gần manga hơn, trưởng thành hơn, thấu hiểu hơn và nghị lực hơn nữa.
Nhờ có manga mà con người ta lớn. Dù chỉ đọc những câu chuyện trẻ con như Doraemon, Nhóc Maruko..., người ta cũng thể cảm nhận được những ý nghĩ bình dị của tuổi thơ, tình cảm gia đình, bạn bè, và từ đó biết trân trọng lẫn nhau hơn, biết yêu thương, biết hài lòng với cái hạnh phúc mà mình đang có. Từ những hành động vòi vĩnh và đua đòi của Nobita, song cũng cực kì đáng yêu những khi cậu nhờ Doraemon giúp đỡ những người khó khăn hơn mình, sự khoan dung và hy sinh của Doraemon, cái tính thọc mạch của Suneo (Xêkô) và Takeshi (Chaien) luôn ức hiếp người khác nhưng cũng có lúc thật dũng cảm, biết xả thân vì bạn bè, cùng với cô bé Shizuka (Xưka) đáng yêu tốt bụng, người ta tự biết nhận ra cái gì tốt, cái gì xấu và sống một cách tốt đẹp hơn. Cả cô bé Maruko luôn có những hành động kì lạ làm cho mọi người phải bật ngửa ra vì cười, nhưng đồng thời cũng nhận thấy được những điều thât ý nghĩa trong đó: về tình bạn của trẻ con, về tình yêu gia đình, sự hiếu kì và tò mò khi còn thơ bé, những giọt nước mắt của lỗi lầm thuở nhỏ, và trên hết là cái phần trẻ con ấy vẫn đang học lớn, vẫn đang tự hướng bản thân mình theo những hành động của người chung quanh. Điều đó không khỏi làm người lớn phải giật mình để tự xem lại cái phần tuổi thơ ấy, để đối diện với những cái sai, cái đúng chứ không phải chạy trốn những sai lầm của mình. Nhờ thế mà con người ta lớn. Nhờ thế mà con người ta đã lớn lại càng trưởng thành hơn, để trở thành một người lớn hoàn thiện hơn.
Những tình cảm tuổi học trò trong manga đầu chỉ có những tình tiết sướt mướt làm cho người khác chán phèo, mà đan xen vào đó là những trái tim đang lớn, đang biết đau không chỉ cho mình và người thân mà còn cho những người xung quanh nữa. Những suy nghĩ của tuổi teen mà khó có ông bố bà mẹ nào hiểu hết được, những suy nghĩ về chính mình, về bạn bè, về "người ấy", về những ngổn ngang trước mắt trên con đường hướng tới tương lai để trở thành người lớn. Những nỗi buồn trong cách ứng xử hàng ngày mà vô tình làm người khác bị tổn thương, những niềm vui nho nhỏ trong những trò đùa, những cái bắt tay bè bạn, những đấu tranh trong tư tưởng, giữa tình bạn và tình yêu, giữa cái ngưỡng con nít và người lớn, ở đây người ta đã lớn lên thêm, biết thấu hiểu và lo lắng, biết yêu thương thật nhiều những gì trước mắt, biết quý trọng và biết "sống" nghĩa là như thế nào. Những khó khăn càng làm cái tuổi học trò ấy nỗ lực thêm, khiến chúng ta, những độc giả, cùng là những cô cậu học trò đang lớn, không khỏi bị thôi thúc, làm cho bản thân càng lúc càng nghị lực hơn, càng vững vàng hơn trên đôi chân của mình.
Vấn đề rộng lớn hơn trong manga và anime mà người ta thường rất khó cảm nhận và thấu hiểu là những vấn đề xã hội. Từ những mẩu truyện ngắn trong "Tokyo Babylon", "XXXHolic", "Jigoku Shoujo" hay những câu truyện về nghề trinh thám khác, các mangaka đã phơi bày, vạch trần không chút do dự những mặt trái của xã hội, những nỗi đau oan trái dồn con người ta đến bước đường cùng. Song bên cạnh đó vẫn luôn hiển hiện những chân lí mà không phải ai cũng hiểu được, không phải ai cũng nhận ra để hướng bản thân đi đến một cái kết tốt đẹp hơn, dẫn đến con người ta phải trả giá đắt vì những gì mình đã làm. Khi đau, thì chẳng ai thèm đếm xỉa đến nỗi đau của người khác, và luôn cho mình là người bất hạnh nhất. Chính vì vậy mà người ta yếu đuối, chính vì vậy mà người ta dễ bị mất đi chính mình. Manga và anime giúp chúng ta nhận ra điều đó sớm hơn, để tất cả những gì ta làm không phải là quá trễ, nhưng xử sự ra sao là ở chính bản thân chúng ta.
Môi trường, lời kêu gọi của trái đất, sự ô nhiễm đang đe dọa toàn cầu cũng là một trong những vấn đề cấp bách mà anime và manga đem đến cho chúng ta kịp thời những hiểu biết, những lời cầu cứu với lớp trẻ, những người đã, đang và sẽ là chủ nhân của hành tinh xanh này. Có thể thấy hình ảnh những con thú, những áng rừng và cả vị thần cai quản thiên nhiên đang dần dần mục rửa bởi những hành động của con người trong "Mononoke Hime", hình ảnh vị thần sông đã để lại đầy những rác trong nhà tắm của Yubaba ở "Spirited Away", hình ảnh sụp đổ của những tòa tháp trong "X1999", như một sự sụp đổ của cả một nền văn minh nhân loại, đơn giản chỉ vì song song với những hoạt động khoa học phục vụ chính mình, con người cũng đã từng bước tự khởi động những mầm mống của thiên tai vẫn luôn luôn âm ỉ trong lòng đất suốt bao thế kỉ nay. Manga và anime là những tiếng nói, những tiếng gọi kịp thời để thức tỉnh con người ta trước khi quá muộn, để bảo vệ chính hành tinh vẫn đang nuôi dưỡng chúng ta từng ngày.
Đây chỉ là những dòng cảm xúc mà Asu viết về manga và anime, những thứ mà Asu đã luôn luôn coi là "người bạn", "người thầy" mãi giúp Asu có thể sống tốt hơn, vui vẻ hơn và nhận thức được những giá trị lớn lao trong cuộc sống này. Những gì Asu đã viết chỉ là một phần rất nhỏ so với cái giá trị to lớn của manga và anime mà người ta có thể tìm thấy được. Chỉ mong sao có ai đó đồng cảm và hãy từng bước, tiến gần hơn cái báu vật mà những "người bạn" này đang cất giữ.
Về Đầu Trang Go down
http://yobanbe.zing.vn/alyssa31612
Otori Kyouya
Hiệu trưởng~Chủ nhiệm nhà Otori~Giáo viên
Hiệu trưởng~Chủ nhiệm nhà Otori~Giáo viên
Otori Kyouya


Nữ
Tổng số bài gửi : 723
Age : 30
Location : Otori\\\\\\\\\\\\\\\'s house,kế phòng Kyouya-senpai
Job/hobbies : ngắm Kyouya,Hakuba,Soujiro Seta
Point : 789.5
Registration date : 08/11/2007

hội nghị bàn vuông Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: hội nghị bàn vuông   hội nghị bàn vuông Icon_minitimeFri May 09, 2008 12:58 pm

Vái trời!!Bỏ bê cái topic này lâu rồi TT^TT
Bi h tớ vào tính điểm đây very happy

Miley16: 5đ
lovely_panda:5đ
Kid_hed: 5đ

Và bài viết hay nhất thuộc về ss Asuka_himawari,lập luận chặt chẽ,sắc sảo :20đ cho ss nà

Chủ đề tiếp theo: Luận về số phận đáng thương của một nhân vật trong M-A
Về Đầu Trang Go down
http://www.ouran-koukou.org
Asuka Himawari
Giáo viên ~ Nhà Mori-Honey
Giáo viên ~ Nhà Mori-Honey
Asuka Himawari


Nữ
Tổng số bài gửi : 446
Age : 31
Location : Đồng Nai
Job/hobbies : Student/Manga & Anime
Humor : Khùng bất chợt, tửng thường xuyên, điên vô thời hạn.
Point : 397.5
Registration date : 15/03/2008

hội nghị bàn vuông Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: hội nghị bàn vuông   hội nghị bàn vuông Icon_minitimeWed May 14, 2008 3:51 pm

Thế giới không có gì là hoàn hảo, cũng như con người là một sản phẩm không trọng vẹn của tạo hoá. Đằng sau ánh đèn tích cực của văn minh, ẩn chứa biết bao tiêu cực của xã hội. Tội lỗi của con người. Sự hoá giải cho những tội lỗi đó, hay tất cả … đều phải bị trừng phạt.

Tokyo văn minh_giống như một con người khoác lên mình bộ mặt giả tạo của nó. Trong cái con người ấy, cũng tồn tại những tham vọng, những toan tính dã man, những tội lỗi không thể nào tha thứ được của xã hội. Trong cái con người ấy, thật may, bên cạnh “ác quỷ”, còn tồn tại “thiên sứ” …

Dòng tộc Sumeragi, một dòng dõi Onmyoji nổi tiếng khắp Nhật Bản, như chính cái phần “thiên sứ” đó, khi người kế thừa thứ 13 của dòng tộc ấy xuất hiện. Một chàng trai có đôi mắt trong sáng, vóc dáng nhỏ nhắn và trái tim không chút tì vết của những lỗi lầm. Subaru Sumeragi là một “thiên sứ” hoàn hảo. Anh đấu tranh với những hậu quả của biết bao tội lỗi vẫn đang diễn ra hàng ngày tại Tokyo_”nơi mà con người vẫn tiếp tục hưởng thụ trên chính sự huỷ diệt” của mình. Anh bảo vệ và giải phóng cho những linh hồn luôn bị dày vò, chà đạp bên trong cái vẻ ngoài hào nhoáng bóng bẩy ấy. Hối hận đồng nghĩa với việc cho phép được tha thứ. Anh dùng cách đó để xoa dịu những số phận bị che lấp, bị tàn độc bởi cái bóng đen “ác quỷ” do chính “lũ người có quyền” ấy gây ra, làm giảm nhẹ đi những nỗi đau có thể gây nên bao thương tổn rất nặng nề cho linh hồn của cả người chết lẫn những người đang sống. Subaru xả thân vì người khác mà không cần biết họ là ai, và họ có xứng đáng được nhận sự bảo vệ, sự tha thứ của mình hay không. Song Subaru không phải là “thượng đế”. Thế nên “vị thiên sứ” ấy luôn dằn vặt bản thân mỗi khi anh không thể giúp người khác một cách trọng vẹn, không thể làm cho tất cả mọi người cùng hạnh phúc. Vì vậy mà “thiên sứ” tìm mọi cách, thậm chí hy sinh cả bản thân mình, để giúp đỡ loài người không xứng đáng được khoan dung ấy.

“Thiên sứ”, anh nên hiểu, nếu không có anh, loài người sẽ ra sao?

Bóng đen của “ác quỷ” sẽ ngày một lấn át Tokyo, bởi gia tộc Onmyoiji thứ hai luôn lẩn khuất trong bóng tối: dòng tộc ám sát lớn nhất Nhật Bản_Sakurazuka.

Chuyện gì sẽ xảy ra khi “thiên sứ” và “ác quỷ” ở bên nhau?

Subaru là một “thiên sứ” không biết hoài nghi mà chỉ có tin tưởng. Vì vậy mà khi Seishirou tiếp cận anh, Subaru đã dễ dàng xem Seishirou như người thân của mình. Một bác sĩ thú y luôn nở nụ cười hoà nhã. Một người luôn đối xử tốt với anh và luôn miệng nói rằng anh ấy rất … yêu anh. Người như thế thì không thể là một Onmyoiji luôn giết người được, dẫu cho Seishirou có mang họ Sakurazuka đi chăng nữa …

Có thật là thế không, Subaru?

Khi thấy hình ảnh Subaru tuyệt vọng gõ cửa căn phòng cấp cứu đang có Seishirou ở trong đó, tôi biết “thiên sứ” đã trở thành “người”. Một người có riêng cho mình ai đó quan trọng nhất để yêu thương, chứ không còn yêu cả nhân loại như lúc trước. Một con người rất thực với những nỗi đau khi nhìn thấy người mình yêu nhất vì mình mà bị thương tổn. Subaru lúc đó như muống đập nát đôi bàn tay của chính mình khi anh cứ liên tục gõ cửa cho đến lúc toé máu. Subaru không muốn vì anh mà tổn hại đến bất cứ ai. Nhưng Seishirou khác với những người khác, anh ấy là người mà Subaru yêu thương nhất.

“Thiên sứ” nhận ra … mình đã trở thành “người”.

Song, trong vụ cá cược này, lẽ nào … “ác quỷ” đã thắng?

Seishirou bắt đầu lộ rõ bộ mặt của chính mình khi anh biết rằng Subaru đã yêu thương anh. Nụ cười độc ác, đôi mắt vô cảm, Seishirou giết chết trái tim Subaru bằng những lời lẽ cay độc, những hành động tàn nhẫn của mình.

“Nếu em không làm cho anh yêu thương em, thì anh … sẽ quay lại và giết em.”

Seishirou như một “con quỷ” vô cảm. Anh đã thắng trong vụ cá cược. Và bây giờ, anh chỉ cần mỗi việc, giết chết “con mồi” mà anh đã nhân nhượng suốt bao năm qua.

“Con mồi” của “ác quỷ” chính là “thiên sứ”.

Cảm nhận được mối nguy hiểm đang đe dọa em trai mình, Hokuto_người chị song sinh của Subaru, đã hành động. Chị ấy chọn … chết thay cho Subaru!

Seishirou nở một nụ cười độc ác khi nhìn thấy Hokuto đến dưới gốc cây anh đào nơi chỗ hẹn. Và rồi, anh giết chết Hokuto, đơn giản như cách mà anh đã giết bao nhiêu người khác.

Song trong lòng anh … vẫn không quên thông điệp cuối cùng mà Hokuto đã nói.

“Em tin … trên đời này, tuyệt đối không có người không biết yêu.”

“Ác quỷ” có yêu không?

Subaru giật mình tỉnh dậy, gào thét sau một khoảng thời thật dài mà anh cứ tự nhốt trái tim mình lại một cách vô cảm ấy. Bởi vì … chị của anh đã bị giết, bởi chính người mà anh yêu nhất!

“Mình nhất định sẽ giết hắn!”

“Thiên sứ” đã hoàn toàn trở thành “người”. Subaru đã biết căm hận một ai đó. Song … người đó cũng là người mà anh yêu.

Mâu thuẫn dằn xé lấy Subaru khi anh gặp lại Seishirou với vai trò là Dragons ‘s Heaven, trong khi đó Seishirou lại là Dragons ‘s Earth. Một lần nữa, họ lại không cùng chiến tuyến. Một lần nữa, họ đối mặt với nhau.

Subaru như tìm thấy chính mình một lần nữa qua Kamui, ”người mình yêu bị chính người mình yêu giết chết”. Gọi Kamui trở lại, hay cũng như anh đang gọi chính mình trở lại? Song Kamui khác anh, cậu ta đi tìm lại người mình yêu nhất. Còn anh, anh đi tìm để giết chết người mình yêu nhất!

Nỗi đau đó, sự dằn vặt đó, trái tim anh luôn đứng giữa hai ngã rẽ. Anh phải chọn thôi. Anh phải chọn. Nhưng … mọi thứ thật quá đau!

“Tôi đã thay đổi rồi! Vì anh … tôi đã thay đổi!”

Và cũng vì Seishirou, Subaru trong phúc chốc phản bội lại lời thề của mình.

Nguyện vọng lớn nhất trong anh chính là điều đó, cho dù anh không thể trả thù cho người chị đã mất, anh vẫn muốn … được chết dưới bàn tay của Seishirou!

Và Seishirou cũng đã chọn …

Nước mắt lăn dài trên gương mặt của Subaru khi Seishirou thì thầm những lời cuối cùng với anh trước khi chết.

“Ác quỷ” … cũng biết yêu thương!

Tôi đã bật khóc khi biết được điều đó. Subaru chính là người Seishirou yêu thương nhất. Bởi lẽ … Seishirou đã chấp nhận chết, vì Subaru.

Trước khi chết, Hokuto đã để lại một lời nguyền.

“Nếu anh giết Subaru theo đúng cái thức mà anh đã giết em, thì lời nguyền ấy sẽ phản ngược lại anh.”

Seishirou có thể giết Subaru bằng vô vàn cách khác, tại sao anh lại chọn đúng ngay cách này, và một khi anh đã biết kết quả của nó? Liệu điều gì có thể giải thích được không hả Seishirou? Ngoại trừ, ngoại trừ hai tiếng “yêu thương”.

Vì Seishirou đã có một lời thề … “sẽ chết vì người mà mình yếu thương nhất”.

Trận cá cược này, “ác quỷ” đã thua.

Song “thiên sứ”, sẽ mãi mãi không bao giờ quay trở lại nữa!

Tất cả những nỗi đau ấy hoà quyện lại trong Tokyo Babylon và X1999. Subaru là một con người quá thánh thiện, vậy nên khi bị phản bội, anh đã phải chịu đả kích rất lớn. Song nỗi đau không dừng lại mà lại liên tiếp đâm vào trái tim Subaru khi lần lượt hai người anh yêu nhất đều ra đi vì anh. Hokuto vì yêu thương Subaru mà hy sinh tính mạng của mình. Còn Seishirou, trong cái hành động chấp nhận chết ấy, anh mới nhận ra là mình còn có trái tim, còn biết yêu một người nào đó. Giống như Hokuto đã nói: “Em tin … trên đời này, tuyệt đối không có người không biết yêu.” Không một ai thoát khỏi cái quy luật đó. Song có lẽ sự nhận thức ấy quá muộn màng đối với Subaru. Giá như Seishirou chịu thấu lòng mình hơn nữa, giá như anh đừng cố chấp như thế …

Cái chết_nó giống như một cách biểu hiện tình yêu của Seishirou, một tình cảm mà anh không thể nào thốt lên thành lời được. Song điều đó thật tàn nhẫn. Bởi khi người mình yêu thương chết đi thì không gì có thể bù đắp lại nỗi đau ấy. Cả hành động của Hokuto cũng thế … tất cả sẽ mãi là vết thương không thể chữa lành trong trái tim những người còn sống. Clamp muốn nhấn mạnh điều đó, và ta có thể thấy nó một cách rõ rệt hơn trong XXXHolic. Nỗi đau luôn tồn tại rất nhiều xung quanh chúng ta, bởi “không có con đường chung dẫn đến hạnh phúc cho tất cả mọi người”.

Song đôi khi chính những hành động được coi là cao cả lại là nhát dao đâm vào người khác. Subaru hy sinh vì mọi người, Hokuto hy sinh vì Subaru, Seishirou tự nguyện chết cũng vì Subaru. Khi bản thân mình chịu tổn thương thì sẽ có người rất đau lòng, cho dù đó là hành dộng dũng cảm đến mức nào đi chăng nữa. Cái vòng lẩn quẩn ấy phải chăng chỉ là một sản phẩm không trọn vẹn của tạo hóa mà Clamp đã tìm ra nó, để ta biết thấu hiểu và trân trọng bản thân mình hơn. Nỗi đau không phải lúc nào cũng do những gì tiêu cực mang đến. Và vì thế mà không có bất cứ điều gì hoàn hảo cả. Quan trọng là, phải biết sống và trân trọng bản thân, đó cũng là một cách để tránh gây ra đau thương cho những người yêu mình.

Hy vọng rằng sẽ không có ai phải như Subaru, dù điều đó rất là mong manh trong cái xã hội này. Song từng chút một, tôi tin Clamp mong mỗi chúng ta, hãy sống tốt hơn một chút, vì bản thân và cũng là vì những người mà mình yêu thương.

Asu viết bài nì có lẽ ngôn từ hơi … lộn xộn chút, vì có vẻ khó viết quá. Trước Asu cũng đã có những bài viết rất hay về Subaru và số phận của anh rồi, nhưng những điều mà Asu nói trên đây chỉ là những cảm nhận rất riêng về anh. Chính vì vậy mà bài viết hơi hạn chế về mặt ngôn từ, đôi khi Asu cũng không biết phải diễn đạt ý mình ra sao nữa. Chỉ mong những ai yêu Subaru giống như Asu cũng sẽ đồng cảm khi đọc bài viết này.
Về Đầu Trang Go down
http://yobanbe.zing.vn/alyssa31612
Otori Kyouya
Hiệu trưởng~Chủ nhiệm nhà Otori~Giáo viên
Hiệu trưởng~Chủ nhiệm nhà Otori~Giáo viên
Otori Kyouya


Nữ
Tổng số bài gửi : 723
Age : 30
Location : Otori\\\\\\\\\\\\\\\'s house,kế phòng Kyouya-senpai
Job/hobbies : ngắm Kyouya,Hakuba,Soujiro Seta
Point : 789.5
Registration date : 08/11/2007

hội nghị bàn vuông Empty
Bài gửiTiêu đề: tản mạn về Soujiro Seta   hội nghị bàn vuông Icon_minitimeMon May 26, 2008 12:50 pm

Khi đau khổ…khi tuyệt vọng…khi cô đơn…khi mất niềm tin…bạn làm gì??

Tôi …sẽ giam mình trong phòng…một mình…gặm nhấm nỗi buồn.Àh…đúng,tôi khóc nữa.Người ta thường nói…khi tâm trạng không vui,khóc là cách giải toả tốt nhất.Qua thực…sau khi khóc,bạn sẽ thấy nhẹ người hơn cả.

Vậy mà tôi biết một người…anh không khóc…anh cũng đau khổ…nhưng anh không khóc…

SOUJIRO SETA

Mỗi khi hỏi tôi yêu thích nhân vật nào nhất,tôi luôn xếp Soujiro Seta lên hàng đầu,mặc dù ở trên lớp,tôi luôn miệng nhắc tới Otori Kyouya và Hakuba Saguru-những anh chàng cực kỳ “tươi mát”,đẹp zai và hấp dẫn.

Nếu so ra,Seta là người lớn tuổi nhất trong 4 thần tượng của tôi (S.Seta,O.Kyouya,H.Neji và S.Hakuba).Thời điểm tôi biết đến anh là năm Minh Trị thứ 11-tức là năm 1879-khi anh vừa tròn 18 tuổi (anh sinh năm 1861)

Seta được Nobuhiro xây dựng trên hình tượng Okita Souji-đội trưởng đội 1 Shinsengumi.Quả thực,anh cũng hay cười,đôi lúc khá ngớ ngẫn,có khuôn mặt dễ thương như con gái và tài năng kiếm thuật thuộc hạng siêu đẳng.Tuy nhiên,chính tác giả cũng phải khẳng định rằng ông rất bất ngờ khi có thể tạo ra một “soujiro” hoàn toàn khác như vậy.

Lần đầu tiên thấy anh,tôi cảm thấy vô cùng căm phẫn.Anh đã giết quan chức cấp cao của CP Minh Trị-ông Tano,một người luôn hết lòng vì dân.Anh theo Makoto phá chế độ cũ để xây dựng một chế độ mới,anh giết không biết bao nhiêu người để phục vụ ly tưởng độc đoán đó.Thế nhưng,tôi lại rất ấn tượng với biểu cảm trên khuôn mặt anh.Khi giết xong một người,thường các kiếm khách tỏ ra vui sướng,hoặc lặng lẽ,không tỏ thái độ.Anh thì khác hẳn,anh vẫn cười,chỉ có điều,nụ cười ấy không mang vẻ thất vọng hay tự mãn,không khinh khỉnh cũng như cay đắng.Anh cười-như một thói quen tự nhiên…hoàn toàn vô nghĩa.

Càng về sau,anh càng xuất hiện nhiều hơn.Anh vẫn đứng cạnh Makoto,vẫn làm theo lệnh ông ta dấn sâu vào những trận cuồng sát.Anh đối đầu với Ken,làm cho thanh kiếm của Ken gãy đôi.Điều đó chứng tỏ rằng…chính nghĩa mà Ken sđang theo đuổi đã bị lung lay,do bởi anh và thế lực đứng sau anh.Đáng nhẽ ra,tôi phải càng ghét anh hơn.Tôi có phải con nít đâu,tôi biết đề cao cái tốt và bài xích cái xấu chứ.Thế nhưng,trong thâm tâm tôi văng vẳng một câu hỏi “đằng sau nụ cười ấy là gì?”Chính vì thế,tôi đâm ra có thiện cảm với anh hơn.

Tôi dần khám phá ra con người anh từ những tình huống và tìm được câu trả lời.Chỉ tiếc rằng,câu trả lời ấy không giống những gì mà tôi mong đợi.Tôi đã nghĩ rằng anh chỉ đơn giản là không biết cách bày tỏ tình cảm thế nào cho đúng,và anh chọn nụ cười…có lẽ vì nụ cười làm cho người khác thấy ấm lòng (cũng như nhân vật Sai trong Naruto vậy đó).Phù…và tôi đã sai lầm.Đằng sau nụ cười ấy…là một tâm hồn chai sạn.Anh có lạnh lùng không?không,lạnh lùng không phải là từ ngữ chính xác để diễn tả anh.Anh luôn cười,nụ cười ấy không phải là nụ cười cầu toàn khi có lợi ích cho bản thân như Otori Kyouya,cũng không phải nụ cười lạnh lùng khinh khỉnh coi thường mọi thứ thấp kém hơn mình như Saguru Hakuba.Anh đã đạt được một bậc cao hơn thế: vô cảm.Không có bất kỳ cảm xúc nào khiến anh phải phân tâm,trong tâm trí anh chỉ có hai chữ: phục tùng.

“Trong cái thế giới mạnh được yếu thua này,chỉ có kẻ mạnh mới tồn tại,còn kẻ yếu…phải chết”-đây chính là phương châm của Makoto nhồi nhết vào tim anh,vào não anh,nó khắc sâu trong tâm trí anh.Đây là một chân ly sai hoàn toàn,và có thể…bạn sẽ nghĩ Seta quá ngu ngốc,hay đại loại là thiển cận khi nghĩ chân ly này là đúng?? Không…vô tình…nó đã đúng với bản thân anh…

Quá khứ của anh là một chuỗi ngày bất hạnh,bị bóc lột,bị đánh đập,nhục mạ đến nỗi cười trở thành một phản xạ tự nhiên. “mỗi khi tôi khóc,họ lại đánh tôi nhiều hơn.Nhưng nếu tôi cười,họ sẽ cụt hứng mà bỏ qua”-một đứa bé 8 tuổi đã nghĩ như thế đấy.Trong tâm hồn non nớt ấy,Seta không muốn cười đâu…nhưng nếu không cười sẽ bị đánh. Khóc=bị đánh,và chả đứa trẻ con nào mà lại muốn người lớn đánh đập hết.Vì vậy,cười…đã trở thành phản xạ tự nhiên lúc nào không hay.

Đau đớn…

Tủi nhục…

Cô đơn

Hận…

Oán…

Thù…

Hồi nhỏ,anh cười để tránh những trận đòn.Còn bây giờ,anh cười…để quên đi quá khứ đau thương…

Vào đêm mưa gió ấy,lần đầu tiên anh tỏ rõ tài năng kiếm thuật,và cũng là lần đầu tiên bàn tay trong trắng ngây thơ của anh nhuốm mùi máu tanh.Mưa đã rơi,gột sãch những vết máu của những người anh đã giết,và đồng thời rũ bỏ cả một Seta-trẻ -con.Anh lột xác thành một người hoàn toàn khác.Tại sao anh không khóc,Seta,nếu anh đau khổ,tại sao anh kh6ong khóc??Tại sao cứ phải kìm nén khổ sở vậy??

Thiện và ác luôn tồn tại song song trong con người chúng ta.Dù có là người tốt đến đâu,trong ta vẫn còn “phần ác”,và nếu không giữ vững niềm tin…ta có thể sa ngã bất cứ lúc nào…

Làm người tốt ư?

Cam chịu ư?

Để làm gì??

Nếu làm người tốt,chắc chắn sẽ bị kẻ xấu hành hạ,đánh đập mà thôi…

“Nhóc,ngươi khóc đấy ư?”

“Không đâu…tôi đang cười…”

Phải,anh đang cười…nhưng thật ra…anh cũng không hề biết rằng…anh đang khóc đấy,Seta.

Kenshin đã từng nói “nụ cười như những giọt nước mắt khô”.Thà rằng anh khóc,con hơn anh cười-để những giọt nước mắt…cũng như tâm trạng của anh chảy ngược vào.Có thể anh đã giết nhiều người,có thể anh gây ra đau thương cho biết bao con người,tuy nhiên,tôi tin rằng,tận cùng trái tim anh vẫn còn một chút gì đó gọi là “lương tâm”.Anh giết người,nhưng sau đó luôn tự dằn vặt rằng “họ có tội tình gì”.Thật ra,mặc dù nực cười,nhưng…anh mới là người có TRÁI TIM MỀM YẾU NHẤT trong 10 tay kiếm.

Trận chiến cuối kết thúc,anh thua Kenshin hoàn toàn.Tuy vậy,anh đã nhận được hơn thế,chính là một cánh cửa mở ra cơ hội mới,con đường mới giúp anh thoát ra khỏi cuộc đời đẫm máu trước đây.Và lần đầu tiên…trong suốt mười năm qua,anh rơi nước mắt,một cách thật mãn nguyện.

“Đánh kẻ chạy đi chứ không ai đánh người chạy lại”-ca dao Việt Nam có câu.Và tôi tin rằng…các bạn…những fan của bộ truyện Samurai lừng danh “Rurouni Kenshin” sẽ cảm thông và tha thứ cho mọi lỗi lầm trước đây của anh…

Xin đừng ghét một con người đáng-được-thương-yêu-hơn-ai-hết.
Về Đầu Trang Go down
http://www.ouran-koukou.org
Asuka Himawari
Giáo viên ~ Nhà Mori-Honey
Giáo viên ~ Nhà Mori-Honey
Asuka Himawari


Nữ
Tổng số bài gửi : 446
Age : 31
Location : Đồng Nai
Job/hobbies : Student/Manga & Anime
Humor : Khùng bất chợt, tửng thường xuyên, điên vô thời hạn.
Point : 397.5
Registration date : 15/03/2008

hội nghị bàn vuông Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: hội nghị bàn vuông   hội nghị bàn vuông Icon_minitimeThu May 29, 2008 2:44 pm

Asu không hiểu sao khi vừa thấy Seta là không thể ghét được Otori à. Có lẽ vì một thứ linh cảm chăng? Vì giống như Hik_chan nói, Asu luôn chọn những anh chàng có số phận đau khổ trong manga để mà iu:ohno:, và khi nhìn thấy Seta, rồi thix anh ấy, Asu luôn tin tưởng rằng anh sẽ không là kẻ quá mù quáng như người ta vẫn nghĩ ở anh.
Asu thix Seta cũng như thix Kenshin vậy đó, dù người ngoài nhìn vào thì có lẽ thấy họ thật khác nhau về lí tưởng và cả tính cách nữa. Song Asu không so sánh họ, bởi có lẽ thực sự đúng như Okita trong "Kaze Hikaru" đã từng nói: "là đúng hay sai hảy để lịch sử phán xét", Asu không nghĩ quan niệm của Makoto, cái quan niệm mà Seta đã luôn tôn thờ là sai hoàn toàn. Chỉ là quan niệm ấy cứ như muốn xé lòng người ta khi độc giả nhìn về quá khứ của họ, về những nỗi đau mà Seta và cả Makoto cũng đã từng trải. "Kẻ mạnh mới được tồn tại", hay "hạnh phúc phải do đấu tranh mà có", những quan niệm đó có thể khiến người ta trở nên tàn nhẫn, nhưng càng tàn nhẫn với người khác thì chính họ cũng đang phải gánh chịu gấp trăm lần mà không biết. Điều đó giống như một bài học, song không phải ai được dạy rồi cũng có thể tránh khỏi.
Một điều nữa ở Seta khiến cho anh ấy đi theo Makoto có lẽ là sự mất lòng tin ở chính những người xung quanh mình. Trong khi đó, thì một kẻ xa lạ như Makoto thì lại khác. Có thể nói, Makoto là người đầu tiên chấp nhận Seta và sẽ mãi chấp nhận anh. Theo một người tin tưởng mình và mình cũng tin tưởng người đó thì có lẽ sẽ hạnh phúc hơn, dù con đường mà mà anh đi quả thật xã hội sẽ không dung thứ và loại bỏ. Còn Kenshin giống như đại diện cho cái xã hội mới đó, lịch sử đã chọn Kenshin, và cũng mở đường để giải thoát cho những sự lầm lạc của những con người đã đi theo con đường trong xã hội cũ như Seta, để dành cho anh ấy một lí tưởng tốt hơn.
(Bài này chỉ là tùy bút(= "tùy tiện mà phóng bút" very happy) của Asu khi đọc xong bài viết của Otori thôi. Bài viết tuyệt vời lắm, vì Otori cũng đã viết bằng tất cả tình cảm của mình dành cho Seta ha! Rất thix mấy câu trích dẫn của em trong bài, ss đọc xong lại càng iu Seta hơn nữa. iu )
Về Đầu Trang Go down
http://yobanbe.zing.vn/alyssa31612
Otori Kyouya
Hiệu trưởng~Chủ nhiệm nhà Otori~Giáo viên
Hiệu trưởng~Chủ nhiệm nhà Otori~Giáo viên
Otori Kyouya


Nữ
Tổng số bài gửi : 723
Age : 30
Location : Otori\\\\\\\\\\\\\\\'s house,kế phòng Kyouya-senpai
Job/hobbies : ngắm Kyouya,Hakuba,Soujiro Seta
Point : 789.5
Registration date : 08/11/2007

hội nghị bàn vuông Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: hội nghị bàn vuông   hội nghị bàn vuông Icon_minitimeMon Jul 07, 2008 11:15 am

Chủ đề lần này đã hết…chỉ có bài của Asuka Himawari và Otori Kyouya (tức nà tớ hội nghị bàn vuông 283718 ) tham gia…Sau một hồi nan giải,tớ đã quyết định +15 đ cho Asuka Himawari và 5đ cho tớ.

CHỦ ĐỀ 3:

Bàn về nhân vật mà bạn ghét nhất!

p/s: mọi người xem lại cơ chế hộ tớ một tí nhé!!

Mod box Renge and Otaku-Otori Kyouya
Về Đầu Trang Go down
http://www.ouran-koukou.org
Asuka Himawari
Giáo viên ~ Nhà Mori-Honey
Giáo viên ~ Nhà Mori-Honey
Asuka Himawari


Nữ
Tổng số bài gửi : 446
Age : 31
Location : Đồng Nai
Job/hobbies : Student/Manga & Anime
Humor : Khùng bất chợt, tửng thường xuyên, điên vô thời hạn.
Point : 397.5
Registration date : 15/03/2008

hội nghị bàn vuông Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: hội nghị bàn vuông   hội nghị bàn vuông Icon_minitimeFri Aug 01, 2008 11:58 am

Khi nghe cái chủ đề viết về nhân vật mình ghét nhất này, quả thật tôi đã suy nghĩ rất nhiều. Bi suốt tám năm qua, t khi bt đầu tr thành otaku ti gi, tôi luôn luôn yêu quý tất cả các nhân vật trong truyện tranh. Và nhất là nhng tác giả tôi yêu thì luôn xây dựng nhân vật phản diện khiến tất cả các otaku không thế nào ghét họ đưc. Nhưng đây là lần đầu tiên, có lẽ là lần đầu tiên mà một nhân vật n chính bị tôi ghét thậm tệ đến thế. Ghét đến nỗi vừa đọc xong cuốn manga mi nhất có mt cô ta là tôi nghĩ phải tẩy chay cô ta liền ngay lập tc.

Hành động đó, đối vi tôi là không thể tha th.

Tôi ghét cô, Hikari Amamiya.

Suốt quãng thi thơ ấu, Hikari và Hiro đã cùng lớn lên bên nhau như một ... bà chị và thng em lóc chóc lùn xủn. Nhưng mối quan hệ của họ không chỉ là tình chị em, tình hàng xóm, tình bạn mà trên hết là tình yêu. Hiro đã sm nhận ra điều đó, nhưng anh không nói, anh chỉ lng lng làm cậu em lóc chóc bên cạnh Hikari như ngày nào.

Thi gian dần trôi, Hikari và Hiro đã lên lp 8. Nhưng Hiro vẫn c ... lùn hoàn lùn, còn Hikari t bao gi đã tr thành một cô gái xinh đẹp và đưc nhiều ngưi theo đuổi. Cô đã mau chóng quên đi ngưi bạn thơ ấu và chạy đến bên một ngôi sao bóng chày cấp ba cao ráo, đẹp trai. Hideo, anh chàng ngôi sao ấy, nhanh chóng đổ vì cô. Dĩ nhiên rồi, vì cô xinh đẹp, cô thông minh, cô cũng là cô gái nổi tiếng nhât trưng.

Và Hiro lùn xủn bị bỏ quên.

Tr trêu thay, ngưi làm ông mai cho họ, lại chính là anh.

Và một ngày đẹp tri nọ, mọi th trong mt Hikari đã thay đổi.

Hiro đúng là một anh chàng ln chậm, mi lp 8 lùn xịt vậy thôi, mà lp 9 đã trổ giò, cao ln như bao bạn bè cùng lứa. Và ... anh đã cao hơn cả Hikari.

Khuôn mt Hikari lúc đó thoáng ngạc nhiên. Nhưng cô không nói gì.

Mọi th t đó bt đầu thay đổi.

Kể cả tình cảm của Hikari.

Cô yêu Hiro. Một tình yêu đã đưc nhận ra quá muộn màng. Bi cô đang là bạn gái của Hideo. Nhưng cô lại đang yêu ... một ngưi con trai khác.

Tình cảm ấy, chỉ vì không thể biểu hiện ra trưc mt mọi ngưi, mà cô âm thầm biểu hiện nó. Tng bưc, tng bưc một, tôi có thể nhận ra đấy Hikari ạ, tất cả các otaku đều có thể nhận ra, và ... kể cả Hiro.

Đó ... là biểu hiện của tình yêu.


Lúc đó, tôi đã thấy cô thật tàn nhẫn.

Cô tàn nhẫn vi Hiro, tàn nhẫn vi Hideo, và tàn nhẫn vi cả Koga, cô gái hậu đậu đáng yêu va xuất hiện và luôn bên Hiro na.

Làm vậy cũng không thể thanh thản đưc gì, đúng không? Vì cô quá tốt, nhưng càng tốt tôi lại càng ghét cô.

Th tình cảm ấy, vi Hideo, chỉ giống như s thương hại. Bi vì cô biết, Hideo không thể thiếu cô.

Vì vậy mà, cô lừa dối cả tình cảm của mình, lừa dối cả Hideo, la dối Hiro, chỉ vì muốn vẹn toàn. Và tôi phải khinh bỉ khi nói ra t "hi sinh". Phải, cô đang "hi sinh", "hi sinh" vì hạnh phúc của cả ba ngưi: Hideo, Hiro và cả Koga.

Không phải là họ không nhận ra.

Nhưng họ ... cũng đều chối bỏ nó.

Cô thành công rồi đó, xây dng một hình ảnh hoàn hảo trưc mt họ, khiến họ chỉ va nghĩ xấu về cô thôi là đã xua đi ngay ý nghĩ đó. Vì họ nghĩ, Hikari sẽ không như vậy, Hikari sẽ không làm vậy ...

Thật sao? Có đúng là vậy không, Hikari?

Hình ảnh hoàn hảo ấy, ngay t đầu, đã sụp đổ trong mt tôi.

đã tng nhìn thấy Koga hôn Hiro phải không, Hikari? Nụ hôn lần đó chỉ là một tai nạn. Và Hiro, khi va nhìn thấy cô, đã đẩy Koga ra. Bi vì trong lòng Hiro đã luôn nhận ra điều đó, anh yêu cô, yêu cô gái mà bây gi đang là bạn gái ngưi bạn thân nhất của mình. Tình cảm đó, quả thc là không thể nói ra. Nhưng anh có quyền t chối ch, t chối nhng tình cảm của ngưi con gái khác để gi tình yêu của mình.

Nhưng cô thì không có quyền, Hikari ạ! Cô không có quyền t chối tình cảm của Hideo, một khi anh vẫn đang là bạn trai của cô.

Vậy mà cô đã làm.

Khi cô hôn Hideo, một nụ hôn mà các cp kết nhau vẫn thưng có, Hiro đã xuất hiện. Và cô ... vội càng đẩy Hideo ra.

Vi tôi, đó là một một hành dộng không thể tha th.
Kể cả khi cô ôm cht lấy Hiro trong lúc anh đang ngủ quên vi khuôn mt buồn rưi rưi.

Đó không phải là một khuôn mặt đáng thương hay cao thượng gì cả ...

Đó chỉ là một khuôn mặt đáng ghét, vì cô đang từng bước làm tổn thương thêm nữa nhưng người thân thuộc xung quanh mình.

Tôi ghét cô, tôi vô cùng ghét cô. Cô thật chỉ là một cô gái cao thưng luôn nói dối. Và như vậy, cô hoàn toàn không xng đáng vi hình ảnh hoàn hảo mà cô luôn khoác lên mình, không xng đáng vi tình cảm mà mọi ngưi, kể cả Hideo và Hiro, dành cho cô.

Cô có biết không, tng bưc một, cô đang khc sâu cái nỗi đau ấy vào tim họ.

Hiro vi tình yêu không thể nói ra.

Hideo vi tình cảm níu kéo và lo s.

Koga vi tình cảm chân thành dành cho Hiro mà vẫn ngập ngng không thể bày tỏ, bi cô ấy biết trong tim anh đã có ngưi con gái khác.

Và tôi đã hả hê đấy, Hikari ạ, khi mà cái s ân cần và sâu sc của Koga đã cảm hóa đưc Hiro, và anh, đã yêu cô ấy t lúc nào cũng không biết.

Nhng tình cảm vi cô chỉ còn là quá kh.

Còn cô, tiếp tục bên Hideo vi cái tình cảm na vi này.

Đó ... là hình phạt dành cho cô.


Thật chỉ ti nghiệp cho Hideo.

Tôi ghét cô, và vẫn mãi mãi ghét cô, Hikari ạ. Cho dù cô có cư x cao thưng cách mấy, có hoàn hảo cách mấy, có tốt bụng cách mấy ... tất cả cũng chỉ giống như s thương hại cô ban phát cho những ngưi khác. Cô không xng đáng để hạnh phúc, bi nhng kẻ lừa dối chính mình và làm tổn thương ngưi khác sẽ không bao giđưc hạnh phúc trọn vẹn.

Cầu chúc hạnh phúc cho tất cả các nhân vật trong H2, ngoại tr cô, Hikari Amamiya.

P/s: Otori khoan chấm điểm đã nhé, còn người muốn anti tiếp đấy ^^. Riêng topic này và topic Thử làm tác giả ..., ss sẽ nhờ Otori chấm bài của mình.
Về Đầu Trang Go down
http://yobanbe.zing.vn/alyssa31612
kurinechang
Mỹ thuật viên~học sinh nhà Otori
Mỹ thuật viên~học sinh nhà Otori
kurinechang


Nữ
Tổng số bài gửi : 234
Age : 31
Location : bienhoa city
Job/hobbies : student
Humor : no
Point : 152
Registration date : 20/04/2008

hội nghị bàn vuông Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: hội nghị bàn vuông   hội nghị bàn vuông Icon_minitimeSat Aug 02, 2008 4:06 pm

(bài viết này không hề có ý xúc phạm những bạn yêu Nữ Hòang Ai Cập, chỉ là cảm nhận của riêng Kurr)





“Nhân vật bạn ghét nhất”-đối với tôi, câu hỏi này thật khó. Đơn giản vì tôi ghét nhiều! Đa số họ đều thuộc tuyến phản diện, nhưng cũng có những nhân vật, ghét chỉ đơn thuần vì họ làm diễn biến câu chuyện không giống như tôi mong muốn. Tuy vậy, tất cả chỉ là những cái “ghét” thoáng qua, vì giống như Asu đã nói, tác giả luôn làm cho nhân vật phản diện có một cái gì đó đáng thương ở “phút cuối cùng”. Ngược lại, người duy nhất khiến tôi khó chịu, trong xuyên suốt câu chuyện lại là một cặp nhân vật chính, người mà đối với hầu hết độc giả tôi quen biết, cho là “hiền lành và đáng thương không thể tả”: Carol và Menfuisu của bộ manga “Nữ Hoàng Ai Cập”.

Nếu từ đầu tôi biết diễn biến dài dòng cũng như sự biến chuyển tính cách của các nhân vật này, có lẽ tôi đã không dành thời gian để xem. Nếu đọc lướt qua, họ có lẽ chỉ là một cặp lí tưởng: yêu nhau, sẵn sàng vượt qua mọi thử thách của cuộc sống đầy chiến tranh của thế giới cổ đại. Một vị vua, theo cách nói của tác giả là “tốt và vĩ đại” với một nữ sinh viên xinh đẹp, được coi như vị thần “mang lại hạnh phúc và ấm no ở bất cứ nơi nào nàng đến”, họ tưởng như đã làm nên câu chuyện cổ tích lãng mạn và không kém phần hùng tráng. Thêm vào đó là các nhân vật phản diện mưu mô, thâm hiểm: Nữ Hoàng Asisu-kẻ không từ mọi thủ đoạn để loại trừ “tình địch”, hoàng đế Babilon cổ-vị quốc vương tàn bạo, nham hiểm đã mấy lần bắt cóc Carol, mang quân xâm lược Ai Cập,…khiến câu chuyện thêm phần hồi hộp . Nhưng nếu xét kĩ lại, mọi việc có thực là vậy không?
Nếu nhìn một cách khách quan, tất cả những “kẻ ác” ấy chỉ có một mục đích duy nhất: bảo vệ quyền lợi và hạnh phúc của bản thân mình. Đó là bản năng mà bất kì con người nào cũng có, cách làm của họ tàn bạo hơn chỉ vì họ sinh ra và lớn lên trong môi trường chính trị khắc nghiệt hơn chúng ta mà thôi. Đối với tôi, họ hoàn toàn không đáng trách. Thậm chí, những hành động độc ác của họ đôi khi còn do tình thế mà chính tuyến nhân vật “hiền”, hay chúng ta còn gọi là chính diện, mang tới. Có lẽ bạn ngạc nhiên, tại sao tôi lại nói như vậy, nhưng chúng ta hãy cùng trả lời một số câu hỏi.


Thực chất ra, một “cô gái sông Nile” như Carol có những gì? Người ta nói nàng xinh đẹp. Ừ thì nàng đẹp thật, hoa khôi của trường Đại Học cơ mà! Người ta nói nàng tài giỏi. Vậy nàng tài giỏi được đến đâu? “Chữa khỏi cho đức vua bị rắn cắn”-thuốc tây y mới thực sự là giỏi. Mà nói cho cùng, Menfuisu bị rắn cắn chẳng phải cũng vì nàng hay sao? “Biến nước đục thành nước trong”-tôi không hiểu tác giả đã viết phần này như thế nào vì chưa được đọc, nhưng theo tôi được biết, với nền văn mình Ai Cập thời đó, chuyện này không có gì là xa lạ. “Bẻ gãy song chấn nhà giam”-cách làm của Carol thực ra xuất pháp từ kĩ năng của “người xưa” chứ không phải cái gì cao siêu khoa học mới khám phá. Để một người như hoàng tử Izumin ngạc nhiên vì điều này, tác giả có phần nào hạ thấp hiểu biết của họ quá chăng? Và còn rất nhiều tài lẻ mà Carol nhờ đó được tôn vinh là “nữ thần” nữa. Tổng kết lại, ta có thể nói nàng là một cô sinh viên xinh đẹp và biết nhiều mẹo vặt, thế thôi!

Vậy vị “Hoàng phi nhân hậu” của Ai Cập đã mang lại cho thế giới này những gì? Tất cả những gì to tát tôi thấy chỉ là một cuộc chiến giành người đẹp giữa các vị vua, một đất nước Ai cập bị chia rẽ, một vương triều Hittite lụi tàn, một cái tháp vĩ đại-niềm tự hào của Babilon bị đánh sập. Trong khi các hoàng đế thi nhau tranh giành một cô gái cho riêng mình thì quốc dân, nhất là những người đã giúp đỡ Nữ Thần của họ, phải chịu cái chết thảm khốc. Tôi không hiểu đâu là “sự phồn vinh, no ấm hạnh phúc” mà bài sấm truyền đã nói. Tôi cảm thấy người con gái đó chỉ đem đến cho nơi nào nàng đi qua một thứ duy nhất “hủy diệt và bất hạnh”. Mà tất cả nếu không xuất phát từ những ham muốn vui chơi đầy trẻ con thì cũng là từ những giận hờn tường ngay của đôi vợ chồng trẻ. Với cương vị lãnh đạo đất nước, ta có thể coi những “tội lỗi hồn nhiên” của họ là không đáng trách? Đó cũng chính là điều ở trên tôi muốn nói, các nhân vật phản diện kia có cơ hội làm điều ác chẳng qua chỉ vì sự ích kỉ của “cô gái sông Nile” mà thôi. Cô chỉ nghĩ cho bản thân, không hề quan tâm đến cái gọi là “trách nhiệm” đối với đất nước, với những người yêu thương, lo lắng và hi sinh vì cô.

Còn với Menfuisu, tôi coi anh như một vị vua có tài, qua những trận thắng oanh liệt mà anh đạt được. Nhưng nắm trong tay cả ngàn sinh mạng mà anh dám bảo mình “sẵn sàng đánh đổi cả một nửa đất nước” để lấy người yêu. Câu nói tưởng chừng đầy cảm động và lãng mạn ấy thực quá tàn nhẫn khi thốt ra từ miệng một vị vua. Sẵn sàng gây chiến để cướp lại phi tử, Menfuisu liệu có hơn gì Trụ Vương, thậm chí còn thua cả Đường Minh Hoàng dám hi sinh Dương Ngọc Hoàn nữa! Menfuisu, anh mới thật xứng đáng là vị thần của toàn Ai cập-thần chiến tranh! Rơi vào tay hai “vị thần” này, Ai Cập liệu có thể tồn tại hạnh phúc thực sự nằm ngoài sự tín ngưỡng điên rồ?

p/s: lần này là hai nhân vật, mong mod thông cảm!


Được sửa bởi kurinechang ngày Sun Aug 03, 2008 10:43 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
http://yobanbe.zing
tamaki_kyouya_BFF
Học sinh nhà Otori
Học sinh nhà Otori
tamaki_kyouya_BFF


Nữ
Tổng số bài gửi : 224
Age : 28
Location : em hem bik la ji ca
Job/hobbies : coi ORHSHL
Humor : la` ji`
Point : 15
Registration date : 31/07/2008

hội nghị bàn vuông Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: hội nghị bàn vuông   hội nghị bàn vuông Icon_minitimeSun Aug 03, 2008 10:39 am

oaoaoaoa ma^y' ss ma^'y bro vyk hay woa', em coi chuye^n. tranh tuy kho^ng nhiu` nhu*ng mu*`h cu~ng mun' tham gia +)e^/ kiE^'m +)ie^~m nao` bi h em vyk pai` đây, hông spam nữa đeo
Hừm, nhân vật manga nào mà em ghét nhất a`? Chậc, thật là một câu trả lời khó khăn. Huhu, coi tất cả các manga thì em thấy ai cũng đáng yêu hết, dù là nhân vật chính hay nhân vật phụ, phản diện hay chính diện, mỗi người đều co' một ý nghĩa quan trọng trong câu chuyện. Nhờ có họ mà cốt truyện mới được chặt chẽ và mạch lạc. Nhưng ma`, đương nhiên, khi coi manga, không phải ai em cũng yêu quý. Theo em, nhân vật manga đáng ghét nhất là bà nội của Tamaki-sp, bà là một người bảo thủ, tại sao bà không nhận ra được những nét đáng yêu và vô tư của anh Tamaki cơ chứ. Nhờ có Tamaki mà bao nhiêu người được tươi cười, vui vẻ, được nhận ra rõ bản thân mình là ai, mình phải làm gì. CLB Host có được sự vui vẻ như bây giờ cũng nhờ có Tamaki mà ra. Không nhờ Tamaki thì làm sao Kyouya có thể trở nên là chính mình, cố gắng hơn để vượt qua các anh, không nhờ Tamaki thì làm sao hai anh em nhà Hitachiin biết được mình là ai, làm thế nào để mọi người hiểu rõ mình hơn, không nhờ Tamaki làm sao anh Honey biết rằng sở thích của mình là không bao giờ có thể thay đổi, là "hãy chấp nhận bản thân mình, đó cũng là một sức mạnh", rồi còn bao nhiêu người khác cũng nhờ Tamaki mà vui vẻ và hạnh phúc. Thế mà cái người phụ nữ ấy lại nỡ chia cắt Tamaki với mẹ của anh, làm cho Tamaki mất đi người phụ nữ yêu quý nhất đời mình, nếu không nhờ sự mạnh mẽ và vô tư của mình thì có lẽ Tamaki đã không ngượng dậy nổi rồi. Tamaki quả thật rất đáng thương. Có phải do lỗi của Tamaki mà anh phải xa mẹ của mình. Có phải do Tamaki mà anh phải quay về Nhật. Tất cả mọi ngừoi đều biết câu trả lời là KHÔNG, và em nghĩ người đàn bà đó cũng biết được điều này. Bố mẹ của Tamaki quen nhau và Tamaki ra đời. Liệu Tamaki có muốn điều đó xảy ra, chắc chắn không. Nếu ngẫm nghĩ lại thì tất cả lỗi lầm đều từ người đàn bà ấy. Bà đã không chịu để cho con mình được cưới người mình yêu, bắt buộc con mình phải cưới người mình lựa chọn theo kiểu "cha mẹ đặt đâu con ngồi đó", rồi sau đó, bà lại tiếp tục bắt đứa cháu duy nhất phải xa rời người mà anh ấy yêu quý nhất trên đời này, lại còn làm vô số hành động và nói những lời làm tổn thương người khác. Làm sao bà lại có thể gán ghép cuộc đời của Tamaki và bố anh như vậy. Nhiều khi bà cũng đã rất hài lòng về Tamaki đấy chứ, nhưng tại sao bà lại không chấp nhận điều đó?? Bà còn đòi hỏi gì ở Tamaki nữa. Bà quả thật là một người phụ nữ đẹp và quyền lực, nhưng bà đã thiếu tình yêu trong tim rồi. Và một ngừoi sống mà không có tình yêu thì cũng như là không sống trên đời này. Bà đã chạm vào vết thương mà Tamaki không hề muốn có, vết thương mà bà đã tạo ra cho cậu ấy."Đồcon trai bà bé"-lời nói như hàng ngàn mũi tên đâm vào trái tim của Tamaki, thật là một điều không thể tha thứ. hội nghị bàn vuông 11302 Em không còn thể đánh giá con ngừơi này như thế nào nữa. Nếu được, em sẽ nói, bà thật là một người không có tình yêu, bà hãy xem lại bà đã làm cho người khác đau khổ như thế nào đi...................
Thật tội nghiệp cho Tamaki và bố mẹ của anh. Mong rằng mai sau bà ta sẽ nhận ra sai lầm của mình và cho mọi người được một nụ cười.
Người em ghét không kém là cái cô dám bỏ cặp của haruhi dô trong nước ở chap 1 áh, cực kì ghét lun........người gì mà đi ghen tị với người khác còn làm cho người ta khổ sở nữa chứ...........hixhix hội nghị bàn vuông 359612
Em mong là chấm điểm sớm để coi tài viết văn của em ra sao nhe
Về Đầu Trang Go down
http://nice.bestfriend-forum.com
hikari
Giáo viên~Dịch thuật viên~nhà Hitachiin
Giáo viên~Dịch thuật viên~nhà Hitachiin
hikari


Nữ
Tổng số bài gửi : 378
Age : 31
Location : dong nai
Job/hobbies : hoc sinh
Humor : kinh
Point : 45
Registration date : 27/04/2008

hội nghị bàn vuông Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: hội nghị bàn vuông   hội nghị bàn vuông Icon_minitimeMon Aug 04, 2008 6:25 pm

[code]Từ khi đọc cuốn truyện đầu tiên, tất cả các nhân vật tôi đều không ghét ai cả. Bởi vì con người ai cũng có mặt tốt và mặt xấu. Nhưng hôm nay, buộc lòng tôi phải cần bút châm chích 1 nhân vật chính , còn là nhân vật chính diện được nhiều người hâm mộ. Lý do đơn giản là vì tôi… tức không chịu nổi.

Nhân vật mà tôi ghét nhất là Tachibana Hideo.

Một ngôi sao bóng chày nổi tiếng, thần tượng Nhật Bản, đẹp trai, cao ráo, là niềm mơ ước của biết bao cô gái. Một lớp vỏ bọc tuyệt vời để che dấu sự ích kỉ, yếu đuối và tự tôn độc đoán của bản thân.

Hideo và Hikari thành cặp là nhờ sự giúp đỡ của 1 ông mai nhiệt tình và cũng là bạn than nhất của 2 người –Hiro. Hiro là bạn thân từ nhỏ của Hikari, vì chậm lớn, mối quan hệ của họ cho đến năm lớp 7 vẫn như 2 chị em. Người chị chính chắn chăm sóc cho đứa em trai thấp hơn mình 1 cái đầu. Hikari chính chắn, nhưng sự chính chắn của 1 cô bé mới lớn không đủ để cô nhận ra tình cảm thật sự của mình là dành cho ai. Người bạn than với sự vô tư của 1 ‘’người lớn chưa phát triển’’ hay chàng trai hoàn hảo đến với cô bằng rung động đầu đời.

Hikari đã chọn Hideo, 1 sự lựa chọn mà ai cũng cho rằng đó là hiển nhiên.

4 năm sau, khi con tim của Hikari bắt đầu thổn thức với tình yêu thật sự, giũa 2 người họ xuất hiện 1 vết rạn.

Người nhận biết vết rạn ấy đầu tiên chính là Hideo.

‘’Hikari chỉ nhận lời nếu người nhờ là Hiro thôi’’ Câu nói bật ra thể hiện sự tự ti mặc cảm, ghen tị và tệ hơn nữa, là sự thiếu tin tưởng vào người đối diện. Một câu nói làm tổn thương người khác.

Hideo-người hùng, tôi khinh bỉ cho ý nghĩa của cái tên này. ‘’Yêu là khiến cho người mình yêu được hạnh phúc’’ Hideo yêu Hikari, không ai có thể phủ nhận, nhưng đó không phải là tình yêu cao thượng đúng nghĩa. Ngoan cố níu kéo cô khi anh biết trong tim cô không có chỗ cho anh, vô tình anh đã làm tổn thương nhiều người khác, kể cả chính bản thân anh.

Hideo sống trong lo sợ thấp thỏm.

Hikari đau khổ vì đồng sàn dị mộng.

Hiro dằn vặt với mặc cảm phản bội và hối hận .

Và Haruka với niềm hi vọng ngây thơ mãnh liệt.

Nếu Hideo từ bỏ.

Hiro và Hikari có thể đến với nhau bằng tình yêu nguyên vẹn từ 2 phía.

Haruka sẽ dễ dàng dứt bỏ được mối tình đầu đơn phương mà không bị tổn thương.

Và cả Hideo nữa,…cũng là sự giải thoát cho chính anh.

Nhưng người từ bỏ không phải là anh, mà là Hiro và Hikari.

Hikari với người mình yêu chỉ dám biểu lộ tình cảm một cách thầm kín.

Hành động ôm choàng lấy Hiro trong bóng tối với ánh mắt sâu thẳm và nét mặt buồn phảng phất có phải là tàn nhẫn với Haruka khi Hiro thậm chí còn không biết đến điều đó?

Cô đã thú thật với Hideo người cô yêu chính là Hiro

Hideo bảo cô hãy nói ra sự lựa chọn của mình sau khi anh và Hiro quyết đấu.

Hơn ai hết, anh hiểu rõ “ Cho dù chiến thắng thuộc về ai thì Hikari sẽ quan tâm đến người thua trước tiên”.

Nhưng tình yêu của cô thì mãi mãi chỉ dành cho một người duy nhất.

Và…anh đã thua.

Thua không phải vì anh không có tài bằng Hiro mà vì anh không tin tưởng vào người bạn thân nhất của mình.

Anh chọn cách níu kéo thể xác Hikari mà không cần biết linh hồn cô ở đâu.

Tôi căm ghét anh.

Vì anh đã khiến Hiro bước lên bục vinh quang của chiến thắng với hang nước mắt lăn dài trên má, tiếc thương cho mối tình đầu vô vọng.

Trên hang ghế cổ động của Meiwa, Hikari lặng lẽ khóc.

Vì người hùng của cô thua trận.

Hay vì tình yêu bất diệt rồi đây bị chon kín trong lòng.

Cả 2 đều hiểu… không còn con đường nào khác để lựa chọn.

“Ngay từ đầu, em đã không có quyền chọn lựa” Câu nói nhẹ nhàng mà ẩn chứa hàm ý đắng cayAnh đã mất hết tất cả, kể cả vị trí của anh trong tim em. Thứ duy nhất mà anh có là danh nghĩa :”Em là bạn gái của anh”. Nếu bây giờ, anh trả em về bên cạnh người em yêu thì người đó cũng không thể dang rộng tay đón em bằng tình yêu nguyên vẹn như lúc đầu. Rồi đây, mặc cảm tội lỗi vì đã đẩy anh xuống vực sâu, vì đã không đưa tay kéo anh lên khi em biết là mình có thể sẽ ám ảnh em và người đó suốt đời. Vị trí của em là ở bên cạnh anh, dù chỉ là lòng thương hại, em vẫn phải là chỗ dựa cho anh , cho đến khi điều đó đối với anh là không còn cần thiết nữa.

“Người cần em nhất trên đời này, chính là anh” . Câu nói nghe sao có vẻ tàn nhẫn quá vậy Hideo. Người mà em yêu đã có tất cả, danh vọng, địa vị, hạnh phúc, và tình yêu của em. Vì anh cần em hơn người đó, nên anh không cần biết linh hồn em thuộc về ai, chỉ cần thể xác em luôn ở bên cạnh anh, dù chỉ là long thương hại, anh vẫn cần em.

Như vậy được sao, Hideo?

Cố chấp níu giữ 1 Hikari bằng sự thương hại của cô, trả lại cho Haruka 1 Hiro với tình yêu không còn nguyên vẹn. Vết thương lòng về tình yêu đầu tiên dang dỡ rồi đây sẽ ám ảnh họ suốt đời.

Người đau khổ nhất là ai?

Là chính anh, Hideo.

Tình bạn than thiết của anh và Hiro có còn không khi nó tràn đầy sự nghi kị

Sự tôn trọng và hạnh phúc có thể có ở 1 tình yêu đơn phương gượng ép?

Và anh đến khi nào mới lấy lại được sự mạnh mẽ và tự tin của bản than như trước đây.

Nếu anh chịu từ bỏ.

Nhưng cuộc đời không tồn tại chữ “nếu”

Vì vậy, tôi ghét anh, Hideo



P/S: Bài viết đầu tay, mong mọi người thông cảm hội nghị bàn vuông 132109
code]
Về Đầu Trang Go down
https://ouranschool.forumvi.com
Sponsored content





hội nghị bàn vuông Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: hội nghị bàn vuông   hội nghị bàn vuông Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
hội nghị bàn vuông
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Nhà tớ nghèo nhúm!!!
» Theme nghệ thuật đẹp và nhiều ^^

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Ouran high school host club :: Non - Ouran :: Renge and Otaku :: các bộ truyện khác-
Chuyển đến