Ouran high school host club
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Ouran high school host club


 
Trang ChínhTrang Chính  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Đăng Nhập
Tên truy cập:
Mật khẩu:
Đăng nhập tự động mỗi khi truy cập: 
:: Quên mật khẩu
Latest topics
» Cach kiem tien nhanh nhat 100%
Tuyển tập truyện cổ Grim Icon_minitimeTue Sep 18, 2012 9:08 pm by khoa_tk

» The Mizuno MP 59 Irons Helps Me Improve Hitting Skills
Tuyển tập truyện cổ Grim Icon_minitimeTue Sep 11, 2012 2:18 pm by alvaluo

» Just Come To Have A Try The Karen Millen Beaded Dress
Tuyển tập truyện cổ Grim Icon_minitimeTue Sep 11, 2012 2:14 pm by alvaluo

» Pick The Karen Millen Dresses Out Right Now
Tuyển tập truyện cổ Grim Icon_minitimeThu Aug 30, 2012 3:58 pm by alvaluo

» Karen Millen Makes You No Longer Mediocre
Tuyển tập truyện cổ Grim Icon_minitimeMon Aug 27, 2012 2:12 pm by alvaluo

» [Bình chọn] Bạn thích couple nào??
Tuyển tập truyện cổ Grim Icon_minitimeTue Apr 24, 2012 9:02 am by Sak_xynk :")

» Bầu chọn cho 10 dv mà bn yêu thix nhứt đi.
Tuyển tập truyện cổ Grim Icon_minitimeMon Feb 27, 2012 5:34 pm by luongnhoxtv

» Học tiếng Nhật - Topglobis
Tuyển tập truyện cổ Grim Icon_minitimeFri Feb 17, 2012 1:46 pm by tuquynh

» Bạn ghét ai nhất trg Host Club ?
Tuyển tập truyện cổ Grim Icon_minitimeSat Feb 04, 2012 8:19 pm by Yuui Ootori

Top posters
Sak_xynk :")
Tuyển tập truyện cổ Grim Poll_leftTuyển tập truyện cổ Grim I_voti10Tuyển tập truyện cổ Grim Vote_rcap1 
nimbus2001
Tuyển tập truyện cổ Grim Poll_leftTuyển tập truyện cổ Grim I_voti10Tuyển tập truyện cổ Grim Vote_rcap1 
lovely_panda
Tuyển tập truyện cổ Grim Poll_leftTuyển tập truyện cổ Grim I_voti10Tuyển tập truyện cổ Grim Vote_rcap1 
ifyou...
Tuyển tập truyện cổ Grim Poll_leftTuyển tập truyện cổ Grim I_voti10Tuyển tập truyện cổ Grim Vote_rcap1 
sweet_melody
Tuyển tập truyện cổ Grim Poll_leftTuyển tập truyện cổ Grim I_voti10Tuyển tập truyện cổ Grim Vote_rcap1 
Ayaka_510
Tuyển tập truyện cổ Grim Poll_leftTuyển tập truyện cổ Grim I_voti10Tuyển tập truyện cổ Grim Vote_rcap1 
yamatumi_yuko
Tuyển tập truyện cổ Grim Poll_leftTuyển tập truyện cổ Grim I_voti10Tuyển tập truyện cổ Grim Vote_rcap1 
Otori Kyouya
Tuyển tập truyện cổ Grim Poll_leftTuyển tập truyện cổ Grim I_voti10Tuyển tập truyện cổ Grim Vote_rcap1 
miley16
Tuyển tập truyện cổ Grim Poll_leftTuyển tập truyện cổ Grim I_voti10Tuyển tập truyện cổ Grim Vote_rcap1 
Ayame_510
Tuyển tập truyện cổ Grim Poll_leftTuyển tập truyện cổ Grim I_voti10Tuyển tập truyện cổ Grim Vote_rcap1 
Poll
Bạn nghĩ banner của Ouranschool nên như thế nào?
Cứ để hình các thành viên trong truyện Ouran là ổn!
Tuyển tập truyện cổ Grim Poll_left65%Tuyển tập truyện cổ Grim Vote_rcap1
 65% [ 33 ]
Xen kẽ banner các nhân vật trong truyện là một vài nhân vật khác, có sao.
Tuyển tập truyện cổ Grim Poll_left31%Tuyển tập truyện cổ Grim Vote_rcap1
 31% [ 16 ]
Nền thôi, khỏi hình.
Tuyển tập truyện cổ Grim Poll_left4%Tuyển tập truyện cổ Grim Vote_rcap1
 4% [ 2 ]
Tổng số bầu chọn : 51
May 2024
SunMonTueWedThuFriSat
   1234
567891011
12131415161718
19202122232425
262728293031 
CalendarCalendar
Thống Kê
Hiện có 3 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 3 Khách viếng thăm :: 1 Bot

Không

Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 51 người, vào ngày Sat Dec 04, 2010 10:00 am

 

 Tuyển tập truyện cổ Grim

Go down 
+2
nimbus2001
lovely_panda
6 posters
Chuyển đến trang : 1, 2  Next

Tớ có nên post tiếp ?
Tuyển tập truyện cổ Grim Poll_left100%Tuyển tập truyện cổ Grim Vote_rcap1
 100% [ 9 ]
Không
Tuyển tập truyện cổ Grim Poll_left0%Tuyển tập truyện cổ Grim Vote_rcap1
 0% [ 0 ]
Tổng số bầu chọn : 9
 
Back

Tác giảThông điệp
lovely_panda
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
lovely_panda


Nữ
Tổng số bài gửi : 1085
Age : 28
Location : Paradise
Job/hobbies : Biggest Fan (of everyone i admire - especially S.H.E)
Humor : dunno
Point : 1695
Registration date : 28/12/2007

Tuyển tập truyện cổ Grim Empty
Bài gửiTiêu đề: Tuyển tập truyện cổ Grim   Tuyển tập truyện cổ Grim Icon_minitimeSun Dec 30, 2007 12:52 pm

Đã có Truyện cổ Andersen thì phải có truyện cổ Grim chứ nhỉ ?

BA ANH EM
Người con nào cũng muốn sau này, khi bố mất, nhà sẽ về mình. Ông bố thì con nào cũng quí, thành ra rất phân vân, không biết tính sao cho các con vừa lòng. Bán nhà đi thì có tiền chia cho chúng, nhưng là của hương hỏa nên ông không muốn bán. Sau ông nghĩ được một kế, bảo các con:

- Chúng mày hãy đi chu du thiên hạ, thử gan thử sức một phen. Mỗi đứa học lấy một nghề. Đứa nào giỏi nhất, bố cho cái nhà.

Ba người con lấy làm thích lắm. Người con cả muốn trở thành thợ đóng móng ngựa, người thứ hai muốn làm thợ cạo, còn người em út muốn làm thầy dạy võ. Ba anh em hẹn nhau ngay về, rồi chia tay ra đi.

Cả ba người đều gặp được thầy giỏi truyền cho biết hết bí quyết nhà nghề. Người đóng móng ngựa được làm việc cho nhà vua và nghĩ bụng: "Phen này, chắc nhà không thoát khỏi tay mình". Người thợ cạo được sửa tóc cho những nhà quyền quí nên chắc mẩm là được nhà. Anh học võ bị đấm nhiều miếng nhưng vẫn cắn răng chịu, nghĩ bụng: "Nếu sợ bị đấm thì bao giờ được nhà?".

Đến hẹn, ba anh em trở về nhà. Nhưng chẳng ai biết làm thế nào để thi thố tài nghệ của mình, bèn ngồi bàn với nhau. Đương lúc ấy chợt có một chú thỏ băng qua cánh đồng. Anh thợ cạo reo lên: "May quá, thật là vừa đúng dịp". Anh liền cầm đĩa xà phòng, đánh
bọt, đợi thỏ ta đến gần, anh vừa chạy theo vừa quét xà phòng, cạo râu thỏ mà không hề làm thỏ xầy da chút nào. Người bố khen: "Khá lắm! Nếu hai thằng kia không làm được trò gì hay hơn thế thì cho mày cái nhà".

Một lát sau có một cỗ xe ngựa chạy qua như bay. Anh đóng móng ngựa nói: "Bố xem tài con nhé!". Anh liền chạy đuổi theo cỗ xe, tháo bốn móng sắt của một con ngựa và thay luôn bốn móng mới trong khi ngựa vẫn phi đều. Người bố lại khen: "Mày giỏi lắm! Mày chẳng kém gì em mày. Không biết cho đứa nào cái nhà đây!".

Lúc bấy giờ người con út mới nói:

- Thưa bố, bây giờ đến lượt con, bố cho con thử tài.

Vừa lúc ấy trời bắt đầu mưa. Anh ta rút ngay gươm múa kín trên đầu, người không dính một giọt nước nào. Trời mưa ngày càng to, anh ta múa càng hăng, áo quần vẫn khô như đứng nơi kín đáo. Người bố ngạc nhiên quá reo lên:

- Con thật là tài nhất! Thôi con được cái nhà rồi.

Hai anh cũng phục người em út lắm và đồng ý với cha. Ba anh em rất mực thương nhau nên ở cùng một nhà, mỗi người làm nghề của mình. Họ tài khéo nên kiếm được nhiều tiền. Họ sống sung sướng như vậy mãi cho đến lúc tuổi già, một người ốm chết, hai người kia buồn rầu cũng chết theo. Cả ba anh em vừa khéo vừa giỏi, lại vừa quí mến lẫn nhau, đều được chôn chung một mộ
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/vivacious_girl4107
lovely_panda
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
lovely_panda


Nữ
Tổng số bài gửi : 1085
Age : 28
Location : Paradise
Job/hobbies : Biggest Fan (of everyone i admire - especially S.H.E)
Humor : dunno
Point : 1695
Registration date : 28/12/2007

Tuyển tập truyện cổ Grim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tuyển tập truyện cổ Grim   Tuyển tập truyện cổ Grim Icon_minitimeMon Dec 31, 2007 4:05 pm

Tiếp tục nè :
ĐÔI GIÀY ỦNG DA TRÂU

Một người lính đã chẳng sợ gì thì cũng chẳng bận tâm đến việc gì cả. Xưa có một người lính như vậy bị thải hồi. Bác ta không học được nghề gì nên không kiếm tiền được, đành đi lang thang ăn xin thiên hạ. Trên vai bác khoác chiếc áo đi mưa, chân bác đi đôi giầy ủng kỵ mã bằng da trâu, tất cả của cải chỉ còn lại có thế.

Một hôm, bác cứ đi thẳng cánh đồng, đi miết chẳng để ý gì đến đường đất, đi mãi đến một khu rừng. Bác không biết mình ở đâu, chỉ thấy có một người đang ngồi trên một gốc cây đã đẵn. Người ấy ăn mặc sang trọng, mặc bộ đồ đi săn màu xanh. Bác chìa tay ra bắt, ngồi xuống cỏ bên người ấy và duỗi chân ra. Bác bảo người đi săn:

- Tôi thấy đôi giầy ủng của ông quả là đẹp, đánh bóng nhoáng. Nhưng ông phải đi đây đi đó nhiều như tôi thì chẳng được mấy của nả. Ông cứ xem ủng của tôi bằng da trâu, ròng rã lâu rồi mà chỗ nào cũng đi qua được đấy.

Một lúc sau, bác lính đứng dậy bảo:

- Tôi không ở lâu hơn được nữa, cái đói nó thúc tôi đi. Này ông anh có đôi giầy ủng bóng ơi, đường này đi đâu ấy nhỉ?

Người đi săn đáp:

- Chính tôi cũng không biết bác ạ. Tôi lạc trong rừng.

Bác lính nói:

- Thì ra anh cũng như tôi. Những người cùng cảnh ngộ thường hay kết bạn với nhau. Thôi ta ở sát cánh với nhau, cùng nhau đi mãi cho đến đêm.

Bác lính lại nói:

- Ta không ra khỏi rừng được, nhưng tôi thấy ở đằng xa có ánh đèn le lói, có thể tìm cái gì ăn được đấy.

Họ tìm ra một chiếc nhà bằng đá. Gõ cửa thì có một bà già ra mở. Bác lính bảo:

- Chúng tôi tìm chỗ ngủ đêm, muốn kiếm chút gì ăn cho đỡ đói, vì bụng đã lép kẹp như chiếc bị nát.

Bà già đáp:

- Các bác không ở đây được đâu. Đây là nhà bọn cướp, khôn hồn thì các bác cao chạy xa bay trước khi chúng về, kẻo chúng mà thấy thì đi đời.

Bác lính đáp:

- Thì cũng đến thế mà thôi. Đã hai hôm nay, chưa được miếng nào, bị giết ở đây hay chết đói trong rừng thì cũng như nhau. Thôi tôi cứ vào.

Người đi săn không muốn theo vào nhưng bác lính cứ cầm tay kéo vào.

- Anh bạn nối khố ơi. Cứ vào đây, chắc đâu đã toi mạng ngay.

Bà già thương hại dặn họ:

- Các bác hãy chui vào sau lò. Nếu bọn chúng ăn còn gì thừa, thì khi chúng ngủ, ta sẽ tuồn vào cho.

Họ vừa chui vào ngồi một xó, thì có mười hai tên cướp ầm ầm bước vào. chúng ngồi vào bàn có thức ăn đã dọn sẵn và ăn một cách bỉ ổi. Bà già bưng một miếng thịt quay kếch xù vào, bọn cướp ăn rất ngon lành. Mùi món ăn thơm nức mũi, bác lính bảo người đi săn:

- Tôi không nhịn được nữa đâu, tôi ra ngồi bên cùng ăn đây.

Người đi săn giữ tay bác lính lại:

- Bác làm thế là chết cả nút đấy.

Nhưng người lính bắt đầu ho lớn tiếng. Bọn cướp nghe thấy quẳng cả dao và đĩa đi, nhảy xổ đến tìm thấy hai người ở sau lò. Chúng kêu lên:

- Ha ha! Ra hai ngài ngồi ở trong xó này. Các ngài định kiếm chác gì ở đây? Các ngài được cử đến đây do thám phải không? Được, đợi đấy, để bọn tớ cho các ngài học bay ở một cành cây khô nhé.

Bác lính nói:

- Ấy, lịch sự một tí nào. Tớ đói lắm, cho tớ ăn đã, rồi sau các cậu muốn làm gì tớ thì làm.

Bọn cướp ngạc nhiên. Tên đầu sỏ bảo:

- Ồ, tao thấy mày không sợ. Được lắm. Cho mày ăn, nhưng sau thì mày phải chết đấy!

Bác lính nói:

- Rồi đâu sẽ có đó!

Rồi bác ngồi vào bàn, đưa tay cắt thịt quay một cách gan dạ. Bác gọi người đi săn:

- Nào ông anh giầy ủng bóng, lại đây chén đi kẻo rồi sẽ đói như tôi. Ở nhà không có được món thịt quay ngon như ở đây đâu.

Nhưng người đi săn không chịu ăn. Bọn cướp ngạc nhiên nhìn người lính bảo:

- Tên này thật là không biết làm khách tí nào.

Sau đó bác nói:

- Ăn thì quả là ngon đấy, giờ lấy cho tớ cái gì uống cho ngon.

Tên đầu sỏ, đương lúc cao hứng, cũng đồng ý, gọi bà già:

- Mụ xuống cầm lấy lên đây một chai rượu vào loại ngon nhất.

Bác lính mở nút chai đánh bốp, rồi mang chai lại bảo người đi săn:

- Này ông anh ơi chú ý nhé, rồi ông anh sẽ còn kinh ngạc nữa. Giờ đây tôi xin nâng cốc, chúc sức khỏe tất cả mọi người.

Nói rồi, bác vung chai trên đầu bọn cướp mà hét:

- Chúng bay sẽ sống hết, nhưng mồm há hốc ra, tay phải giơ lên không.

Rồi bác tu một hơi ra trò. Bác nói chưa dứt lời thì cả bọn cướp ngồi đờ ra như tượng đá,
mồm há hốc, tay phải giơ lên không. Người đi săn bảo bác lính:

- Rõ rồi, đúng là anh còn nhiều thuật lạ. nhưng thôi ta về nhà đi.

- Ấy ấy. Ông bạn nối khố của tôi ơi, làm gì mà đi sớm quá thế.

Ta đã đánh bại được kẻ thù rồi thì cũng phải vơ vét một chuyến đã chứ. Bạn chúng ngồi đực ra kia, mồm há hốc vì kinh ngạc. Nhưng chúng không dám nhúc nhích cho đến khi tôi cho phép. Ta lại đây đánh chén đi.

Bà già lại phải đi lấy một chai rượu loại ngon nhất nữa. Bác lính đánh chén đủ no đến ba ngày rồi mới chịu đứng dậy. Mãi đến lúc trời sáng, bác mới nói:

- Giờ đã đến lúc ta nhổ trại. Bà già phải chỉ đường gần nhất ra tỉnh để ta đi cho chóng.

Khi hai người ra đến tỉnh, bác lính đi gặp bạn đồng đội cũ bảo:

- Tôi tìm thấy trong rừng một ổ toàn đồ chết treo. Ta hãy đến quét sạch nó đi!

Bác lính đi đầu, dẫn họ và bảo người đi săn:

- Anh phải trở lại xem khi bọn mình tóm cẳng chúng rồi, chúng sẽ đú đởn như thế nào.

Bác bố trí cho cả bọn đứng quanh lũ cướp rồi bác cầm chai rượu uống một hơi, vung chai trên đầu chúng, kêu:

- Tất cả chúng bay phải sống!

Ngay lúc đó, chúng lại cử động, nhưng chúng bị quật xuống, chân tay bị trói lại. Rồi bác lính bảo ném chúng như ném bị lên một chiếc xe.

- Hãy chở chúng đến nhà tù ngay đi.

Người đi săn gọi riêng một người trong bọn ra và giao làm một việc. Bác lính bảo:

- Này ông anh giầy ủng bóng, chúng ta may mắn đã tóm gọn được bọn cướp và ăn uống thỏa thuê. Giờ ta lại cứ bình tĩnh mà đóng cái vai trò lính bị tụt hậu, lẽo đẽo theo sau.

Gần đến tỉnh, bác thấy cổng thành người xúm đông chen chúc nhau, tiếng reo vui mừng, người ta vung vẩy cành lá xanh. Bác lại thấy cả đội quân cận vệ tiến đến. Bác ngạc nhiên lắm, hỏi người đi săn:

- Thế là nghĩa lý gì?

Người kia đáp:

- Thế anh không biết là vua đi xa nước đã lâu, ngày hôm nay trở về, nên thiên hạ đi đón à?

Bác lính hỏi:

- Thế vua đâu mà tôi không thấy!

Người đi săn đáp:

- Vua đây. Ta là vua ta đã cho báo tin trước là ta về.

Người ấy hé mở áo đi săn ra, để lộ áo bào nhà vua. Bác lính sợ hãi quỳ xuống xin tha tội vì trước đây bác không biết là vua nên đã đối xử như kẻ ngang hàng và xưng hô như vậy.
Nhưng vua chìa tay ra bắt tay bác bảo:

- Ngươi là một người lính can trường đã cứu sống ta. Ngươi sẽ không phải chịu cơ cực nữa, ta nhất định chăm sóc ngươi, khi nào ngươi thèm ăn một bữa thịt quay như ở nhà bọn cướp thì cứ việc đến bếp hoàng gia. Còn khi nào người muốn nâng cốc chúc ai, thì phải đợi ta cho phép đã.[/size]
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/vivacious_girl4107
nimbus2001
Giáo viên~Dịch thuật viên~nhà Suou-Fuji
Giáo viên~Dịch thuật viên~nhà Suou-Fuji
nimbus2001


Nữ
Tổng số bài gửi : 1166
Age : 31
Point : 1156
Registration date : 25/12/2007

Tuyển tập truyện cổ Grim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tuyển tập truyện cổ Grim   Tuyển tập truyện cổ Grim Icon_minitimeThu Jan 24, 2008 5:28 pm

wa hay nhể nhẹ nhõm đề nghị post ih chủ topic uiiiiiiii...
nhà tớ cũng có mí cuốn grim mà hình như lâu rùi hem đọc hay seo mà thấy cái câu chuyên thứ 2 noá lạ :03:
Về Đầu Trang Go down
lovely_panda
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
lovely_panda


Nữ
Tổng số bài gửi : 1085
Age : 28
Location : Paradise
Job/hobbies : Biggest Fan (of everyone i admire - especially S.H.E)
Humor : dunno
Point : 1695
Registration date : 28/12/2007

Tuyển tập truyện cổ Grim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tuyển tập truyện cổ Grim   Tuyển tập truyện cổ Grim Icon_minitimeThu Jan 24, 2008 7:09 pm

BẠCH TUYẾT VÀ HỒNG HOA (hem phải Bạch Tuyết and 7 chú lùn đâu nghen)
Ngày xưa có một người đàn bà góa sống cô quạnh trong một túp lều gianh. Trước cửa là một cái vườn có hai cây hoa hồng, một cây ra hoa đỏ, một cây ra hoa trắng. Bà có hai cô con gái, trông đẹp như hai cây hồng. Vì vậy bà đặt tên hai con là Bạch Tuyết và Hồng Hoa.

Hai cô bé rất ngoan ngoãn, hay làm, trần gian thực hiếm có. Bạch Tuyết dịu dàng, thùy mị hơn Hồng Hoa. Hồng Hoa hay chạy nhảy ngoài đồng, hái hoa, bắt bướm. Còn Bạch Tuyết thì luôn ở nhà với mẹ, hoặc giúp việc nội trợ, hoặc đọc sách cho mẹ nghe. Hai chị em yêu nhau lắm, đi đâu cũng dắt tay nhau. Khi Bạch Tuyết nói:

- Chị em chúng ta không rời nhau...

Thì Hồng Hoa nói tiếp:

- ...suốt đời.

Bà mẹ lại nói thêm:

- Hai chị em có gì cũng phải chia nhau nhé.

Hai chị em thường vào rừng hái quả dại. Thú rừng thân mật đến hai chị em, không đụng chạm đến hai em. Thỏ ăn lá trong lòng bàn tay hai em. Hoẵng gặm cỏ bên cạnh hai em. Hươu nhảy nhót gần hai em. Chim trên cành hót vui tai hai em. Hai em không bao giờ bị nạn. Khi nào nhỡ muộn không về được, thì hai em nằm sát nhau trên thảm rêu, ngủ lại trong rừng đến sáng, mẹ biết vậy nên cũng chẳng lo ngại gì.

Bạch Tuyết và Hồng Hoa quét tước nhà cửa sạch sẽ lắm, nhìn vào thật thích mắt. Mùa hè thì Hồng Hoa làm công việc nội trợ, sáng nào cũng đặt trước giường mẹ một bó hoa trong đó có một bông hoa hồng trắng và một bông hoa hồng đỏ hái ở hai cây hồng của nhà. Mùa đông thì Bạch Tuyết đốt lửa và móc nồi lên bếp lửa. Nồi bằng đồng đánh sáng nhoáng như vàng. Tối đến, khi tuyết xuống, thì mẹ lại bảo:

- Bạch Tuyết ơi, con ra cài then cửa lại.

Rồi ba mẹ con ngồi bên lửa. Mẹ đeo kính, lấy quyển sách to ra đọc. Hai con vừa xe chỉ vừa nghe. Một chú cừu con nằm bên, đằng sau có một con chim gáy đậu, đầu rúc vào cánh. Một buổi tối, mẹ con đang quây quần êm ái như thế, thì có tiếng gõ cửa. Mẹ bảo:

- Hồng Hoa, con chạy mau ra mở cửa, chắc có khách bộ hành tìm chỗ trú đêm đấy.

Hồng Hoa ra mở cửa, tưởng là thấy một người nghèo khổ. Nhưng không, một con gấu thò đầu to kệch và đen xì vào. Em hét lên một tiếng, lùi lại. Đồng thời cừu con kêu be be, chim gáy vỗ
cánh và Bạch Tuyết trốn vào sau giường mẹ. Gấu nói:

- Đừng sợ, tôi không làm gì đâu, tôi rét cóng, chỉ muốn sưởi nhờ một tí thôi.

Bà mẹ bảo gấu:

- Tội nghiệp, lại gần lửa mà sưởi, cẩn thận kéo cháy lông nhé.

Rồi bà gọi con:

- Bạch Tuyết, Hồng Hoa lại đây, gấu không làm gì các con đâu, nó không có ý xấu đâu.

Hai em chạy lại, rồi dần dần cừu con và chim gáy hết sợ cũng đến. Gấu nói:

- Các em rũ tuyết ở lưng xuống hộ tôi.

Hai em đi lấy chổi quét lông cho gấu. Gấu nằm gần lửa, kêu gừ gừ ra vẻ khoái lắm. Chẳng mấy chốc hai em hết sợ, bắt đầu đùa nghịch với người khách ngờ nghệch.

Hai em giật giật lông gấu, để chân lên lưng gấu, lăn gấu xuống đất, hoặc lấy cành cây quật gấu; hễ gấu gừ gừ, hai em lại cười khanh khách. Gấu cứ để hai em nghịch, nhưng khi hai em nghịch quá thì gấu bảo:

- Bạch Tuyết, Hồng Hoa để cho anh sống với. Hai em đừng đánh chết người yêu của hai em nhé.

Khi cả nhà đi ngủ, bà mẹ bảo gấu:

- Gấu cứ nằm bên lửa mà sưởi cho ấm kẻo ở ngoài lạnh giá. Trời vừa tảng sáng thì hai em mở cửa cho gấu ra, gấu đạp tuyết vào rừng.

Từ đó, tối nào đúng giờ ấy gấu cũng đến nhà nằm bên bếp lửa và để cho trẻ tha hồ trêu mình. Cả nhà thân với gấu, chờ cho con vật lông đen đến rồi mới cài then cửa.

Mùa xuân trở lại, cây cỏ xanh tươi. Một hôm gấu bảo Bạch Tuyết:

- Bây giờ anh phải đi. Mùa hè này anh không thể đến đây được, em ạ.

Bạch Tuyết hỏi:

- Anh đi đâu, anh gấu thân yêu?

- Anh phải vào rừng giữ của kẻo những thằng lùn tai ác ăn trộm mất. Mùa đông, khi đất có băng phủ, thì bọn lùn phải chịu ở dưới đất, không nhoi lên được, nhưng nay mặt trời sưởi mềm đất, thì chúng lại nhoi lên tìm cách ăn trộm của anh; cái gì đã vào tay chúng, chúng cất vào sào huyệt của chúng thì khó lòng mà lấy lại được.

Bạch Tuyết buồn rầu vì phải từ giã gấu. Lúc em mở then cửa cho gấu ra, gấu vướng phải móc cửa, hơi trầy da. Em nhìn thấy hình như có vàng sáng nhoáng dưới da gấu nhưng em không chắc lắm. Gấu rảo bước rồi khuất bóng sau rừng.
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/vivacious_girl4107
lovely_panda
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
lovely_panda


Nữ
Tổng số bài gửi : 1085
Age : 28
Location : Paradise
Job/hobbies : Biggest Fan (of everyone i admire - especially S.H.E)
Humor : dunno
Point : 1695
Registration date : 28/12/2007

Tuyển tập truyện cổ Grim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tuyển tập truyện cổ Grim   Tuyển tập truyện cổ Grim Icon_minitimeThu Jan 24, 2008 7:10 pm

Cách đấy ít lâu, mẹ sai hai con gái vào rừng kiếm củi. Hai em trông thấy một cái cây to ai đã hạ xuống và có vật gì nhảy nhót hết chỗ này đến chỗ kia trong đám cỏ gần gốc cây. Hai em lại gần, nhận ra một thằng lùn, mặt già khọm, bộ râu bạc dài vướng vào keo cây, nhảy nhót như một chó con bị xích, không sao thoát được. Nó quắc đôi mắt đỏ ngầu nhìn hai em, thét rằng:

- Sao chúng bay cứ đứng đực đấy ra mà nhìn, không đến cứu tao?

Hồng Hoa hỏi:

- Bác đã làm gì đến nỗi thế?

Thằng lùn đáp:

- Đồ ngu, mày lại còn thóc mách, tao muốn bổ cây này lấy củi nhỏ đun bếp. Tao không dùng củi to, củi to làm cháy mất món ăn. Chúng tao ăn nhỏ nhẻ chứ đâu có ngốn như đồ tham ăn tục uống chúng mày. Tao đã chêm nêm được rồi, nhưng không ngờ nêm trơn quá, thình lình tuột ra mất. Gỗ ập lại nhanh như chớp, tao không kịp rút chòm râu bạc đẹp đẽ ra, nên tao bị giam ở đây. Thế mà chúng bay còn cười, đồ nhãi còn hơi sữa, đồ ngu ngốc không biết xấu mặt.

Hai em cố hết sức giúp thằng lùn nhưng không thể gỡ râu nó ra được. Hồng Hoa nói:

- Để tôi đi gọi người đến.

Thằng lùn hộc lên:

- Đồ điên! Ai cần? Có hai chúng mày đã là quá lắm rồi. Chúng bay không nghĩ ra cách gì khác nữa à?

Bạch Tuyết nói:

- Bác đừng sốt ruột, tôi sẽ có cách cứu bác.

Rồi em lấy kéo nhỏ ở túi ra, cắt ngọn râu thằng lùn. Được thoát nạn, nó đi lấy một cái bị đầy vàng ở đám rễ cây và càu nhàu:

- Đồ mất dạy! Chúng bay cắt mất một mẩu râu đẹp của ông. Quỉ sứ sẽ làm tội chúng mày.

Rồi nó đeo bị vàng lên vai, đi thẳng, không thèm nhìn hai em.

Sau đó ít lâu, Bạch Tuyết và Hồng Hoa đi câu cá ăn. Khi đến gần bờ suối, hai em trông thấy cái gì như một con châu chấu to đang muốn nhảy nhót như muốn đâm xuống nước. Hai em chạy lại thì nhận ra thằng lùn trước. Hồng Hoa hỏi:

- Bác làm sao đây? Bác muốn nhảy xuống suối à?

Thằng lùn gào lên:

- Tao đâu có ngu thế. Mày mở mắt ra mà trông, con cá khốn nạn này nó muốn lôi tao xuống sông đấy.

Nguyên thằng lùn đang ngồi câu cá, bỗng không may bị gió cuốn râu mắc vào dây câu. Một con cá to cắn câu, thằng lùn yếu sức không lôi nổi con cá lên, con cá khỏe hơn kéo thằng lùn xuống. Nó bám lấy cỏ lấy sậy, nhưng không ăn thua. Lúc nó sắp bị cá lôi xuống thì hai em đến kịp, giữ được nó lại. Hai em gỡ cho râu nó, nhưng không ăn thua, vì râu cuốn chặt vào dây câu. Chỉ còn cách là lấy kéo cắt một đoạn râu nữa. Thằng lùn thấy thế kêu om lên:
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/vivacious_girl4107
lovely_panda
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
lovely_panda


Nữ
Tổng số bài gửi : 1085
Age : 28
Location : Paradise
Job/hobbies : Biggest Fan (of everyone i admire - especially S.H.E)
Humor : dunno
Point : 1695
Registration date : 28/12/2007

Tuyển tập truyện cổ Grim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tuyển tập truyện cổ Grim   Tuyển tập truyện cổ Grim Icon_minitimeThu Jan 24, 2008 7:10 pm

- Đồ ranh con! Chúng bay làm nhơ nhuốc mặt người ta thế à! Ở đằng kia, chúng bay đã cắt râu tao, bây giờ chúng bay lại cắt đoạn râu đẹp nhất của tao, làm tao không dám để anh em trông thấy mặt nữa. Tao cầu cho chúng bay phải chạy cho đến mòn gót giầy.

Rồi nó đi lấy túi ngọc trai để trong đám sậy và không nói thêm nửa lời, lẩn sau một hòn đá.

Cách đó ít lâu, mẹ sai hai con gái ra tỉnh mua kim chỉ và băng. Con đường qua một bãi hoang rải rác có những tảng đá to. Hai cô bé thấy một con chim to liệng trên đầu mình hồi lâu, rồi xà xuống bên một tảng đá. Tức thì có tiếng kêu oe óe thảm thiết. Hai cô chạy đến thì sợ quá vì thấy con phượng hoàng đã quặp chặt lấy thằng lùn mà hai cô đã nhẵn mặt. Chim định tha nó đi. Hai cô bé níu chặt lấy thằng lùn, co kéo mãi làm cho con chim phải buông mồi ra. Nhưng khi hết sợ thì thằng lùn lại nhè mồm ra mắng hai em:

- Đồ chúng bay vụng quá, không biết nhẹ tay hơn một chút. Kéo mạnh quá làm cho chiếc áo mỏng của người ta rách tan tành như thế này à.

Rồi nó cắp túi ngọc của nó, len lỏi qua đá vào hang. Hai em đã quen với thói bạc bẽo của nó rồi nên không để ý, lên đường ra tỉnh mua bán.

Lúc trở về, hai em lại qua bãi hoang, thì bắt gặp thằng lùn đang đổ những viên ngọc ra một chỗ đất sạch, vì nó không ngờ có người đi qua đó muộn thế. Dưới ánh nắng chiều hôm, ngọc lóng lánh muôn sắc. Hai em đứng lại xem. Thằng lùn mắng:

- Chúng bay đứng đực ra đấy làm gì?

Mặt nó vốn bềnh bệch nay đỏ lên vì tức giận. Nó toan chửi rủa nữa thì bỗng có tiếng gầm gừ kinh hồn, rồi một con gấu đen ở rừng đi ra. Thằng lùn hoảng hồn chồm dậy, định trốn về hang, nhưng không kịp vì gấu đã tới ngay bên. Nó sợ quá van lạy gấu:

- Lạy ngài, xin ngài tha cho con, con sẽ biếu tất cả châu báu của con là những viên ngọc đẹp kia. Xin ngài để cho con sống, ngài ăn thịt kẻ nhỏ bé gầy gò như con thật chẳng bõ dính mồm. Ngài xơi thịt hai con ranh kia thì hơn: thịt chúng mềm như thịt cun cút vậy.

Nhưng gấu không biết nghe, tát cho thằng quái gian ác một cái chết tươi. Hai cô bé chạy trốn, nhưng gấu bảo:

- Bạch Tuyết, Hông Hoa ơi, đừng sợ, chờ anh đi cùng với.

Hai em nhận ra tiếng gấu bèn đứng lại. Khi gấu đến gần hai em thì bộ lông gấu bỗng rơi xuống, gấu biến thành một chàng thanh niên đẹp trai mặc áo toàn vàng. Chàng nói:

- Anh là hoàng tử. Thằng lùn kia đã lấy của cải của anh, rồi phù phép cho anh hóa ra gấu, phải lang thang trong rừng cho đến khi nó chết mới được giải thoát. Thế là ác giả ác báo.

Bạch Tuyết lấy Hoàng tử và Hồng Hoa lấy em hoàng tử. Rồi bốn người chia nhau của cải thu thập được ở trong hang thằng lùn. Bà mẹ già sống lâu, yên vui gần con cái. Bà đem hai cây hồng, trồng trước cửa sổ. Năm nào, hai cây cũng ra hoa trắng, hoa đỏ rất đẹp.
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/vivacious_girl4107
lovely_panda
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
lovely_panda


Nữ
Tổng số bài gửi : 1085
Age : 28
Location : Paradise
Job/hobbies : Biggest Fan (of everyone i admire - especially S.H.E)
Humor : dunno
Point : 1695
Registration date : 28/12/2007

Tuyển tập truyện cổ Grim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tuyển tập truyện cổ Grim   Tuyển tập truyện cổ Grim Icon_minitimeThu Jan 24, 2008 7:11 pm

CHIM ƯNG THẦN
Ngày xưa có một ông vua trị vì vào thời nào, tên là gì, tôi không nhớ rõ nữa. Vua không có con trai, chỉ có độc một cô con gái, luôn luôn đau ốm, không thầy thuốc nào chữa khỏi được. Vua được nghe lời tiên tri là công chúa ăn táo có thể khỏi được. Vua liền cho báo trong khắp nước là kẻ nào dâng công chúa táo ăn và khỏi bệnh thì sẽ được lấy nàng và lên ngôi vua.

Một bác nông dân có ba con trai cũng được tin ấy. Bác liền bảo người con đầu:

- Con hãy lên buồng kho, lấy một giỏ đầy táo ngon đỏ ối mà mang đến triều đình. Có thể công chúa ăn táo và khỏi bệnh, con được lấy nàng rồi lên ngôi vua.

Chàng trai làm như vậy và lên đường ra đi.

Chàng đi được vài giờ thì gặp một người nhỏ bé, tóc hoa râm, hỏi chàng mang gì trong giỏ. Chàng Unrich – tên chàng là Unrich - đáp:

- Tôi mang chân ếch.

Người nhỏ bé liền bảo:

- Ừ được, cứ như thế!

Rồi Unrich lại đi, đi mãi đến cung điện, báo là chàng mang táo đến, công chúa ăn vào sẽ khỏi bệnh. Vua nghe nói mừng lắm, cho đòi Unrich vào. Nhưng trời ơi! chàng mở giỏ ra thì chẳng thấy táo mà chỉ thấy chân ếch hãy còn ngọ ngoậy. Vua nổi giận đuổi chàng về. Chàng về nhà kể lại cho bố nghe đầu đuôi câu chuyện. Bố liền sai con thứ hai tên là Damuen đi, nhưng sự việc xảy ra cũng đúng như với Unrich. Chàng cũng lại gặp một người nhỏ bé, tóc hoa râm, hỏi chàng mang gì trong giỏ, Damuen đáp:

- Tôi mang lông lợn.

Người nhỏ bé tóc hoa râm đáp:

- Ừ được, cứ như thế!

Chàng đến cung điện, bảo là chàng mang táo đến, công chúa ăn vào sẽ khỏi bệnh. Người ta không để chàng vào và bảo là đã có một tên vào đây giễu cợt họ. Damuen kêu nài mãi, quả quyết là mình có thứ táo ấy, phải để cho chàng vào. Sau cùng người ta cũng tin chàng, dẫn chàng vào chầu vua. Nhưng khi chàng mở giỏ ra thì chỉ có lông lợn. Vua tức giận vô cùng, sai đuổi Damuen ra. Chàng về nhà kể lại cho bố nghe đầu đuôi câu chuyện. Người con út ở nhà chỉ gọi là thằng Ngốc Hanxơ liền hỏi bố là mình mang táo đi có được không. Bố bảo:

- Ừ, thứ mày mới thật là đúng nhỉ! Đến mấy đứa tinh khôn còn chẳng làm nên trò trống gì thì mày làm gì được?

Người con út không chịu nói:

- Ấy bố ơi! Con cũng muốn đi!

Người bố liền bảo:

- Cút đi, mày phải đợi đến lúc nào tinh khôn hơn đã.

Rồi bác quay lưng đi. Nhưng người con kéo áo bố nói:

- Ấy bố ơi! Con cũng muốn đi!

Người bố đáp bằng một giọng cáu kỉnh:

- Ừ, thôi được, mày đi đi, chắc là mày lại trở về mà thôi.

Cậu út mừng quá, nhảy lên. Bố lại bảo:

- Chà, mày như thằng điên, mỗi ngày một ngốc thêm.

Hanxơ cũng chẳng động lòng, vẫn mừng rỡ.
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/vivacious_girl4107
lovely_panda
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
lovely_panda


Nữ
Tổng số bài gửi : 1085
Age : 28
Location : Paradise
Job/hobbies : Biggest Fan (of everyone i admire - especially S.H.E)
Humor : dunno
Point : 1695
Registration date : 28/12/2007

Tuyển tập truyện cổ Grim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tuyển tập truyện cổ Grim   Tuyển tập truyện cổ Grim Icon_minitimeThu Jan 24, 2008 7:12 pm

Lúc ấy trời đã tối, chàng nghĩ bụng đợi đến sáng mai, không đến cung điện ngay hôm nay. Đến đêm chàng nằm trên giường không ngủ được. Tuy không ngủ được ngay, chàng cũng mơ tới cô thiếu nữ xinh đẹp, nhưng tòa lâu đài, vàng bạc và nhiều thứ khác nữa.

Sáng hôm sau, chàng lên đường và gặp ngay người bé nhỏ, lẻo khoẻo, mặc quần áo xám trắng, hỏi chàng mang gì trong giỏ. Hanxơ đáp là chàng có táo, công chúa ăn vào sẽ khỏi. Người nhỏ bé liền đáp:

- Ừ, cứ như thế!

Nhưng ở cung điện người ta nhất định không cho Hanxơ vào vì đã có hai tên đến xưng là mang táo lại thì một đứa mang chân ếch, còn một đứa mang lông lợn. Nhưng Hanxơ van xin mãi, nói là quả thật chàng không mang đến chân ếch, mà mang đến táo ngon nhất nước. Chàng ăn nói đứng đắn, lính cánh cổng cho là chàng không nói dối, bèn để cho chàng vào. Mà họ làm vậy là đúng, vì khi chàng mở giỏ trước mặt vua thì táo vàng hiện ra. Vua mừng rỡ, cho mang đến công chúa ngay và đợi người đến báo tin kết quả ra sao. Chỉ một lát sau, có người mang tin lại. Nhưng kìa, ai kia kìa? Chính là công chúa. Nàng vừa ăn táo thì khỏi bệnh liền, nhảy ở giường xuống. Không ai tả được hết nỗi vui mừng của nhà vua.

Nhưng giờ vua lại không muốn gả công chúa cho Hanxơ. Vua bảo chàng trước hết phải đóng một chiếc thuyền, đi trên cạn nhanh hơn cả đi dưới nước. Hanxơ nhận điều kiện ấy, về nhà kể lại sự việc xảy ra. Bố liền bảo Unrich vào rừng đóng một chiếc thuyền như vậy. Chàng làm việc rất cần cù, vừa làm vừa huýt sáo. Đến giữa trưa, trời đứng bóng, có một người bé nhỏ tóc hoa râm đến hỏi chàng làm gì. Unrich đáp:

- Tôi làm bay thợ nề.

Người bé nhỏ tóc hoa râm bảo:

- Ừ được, cứ như thế!

Đến tối, Unrich tưởng là mình đã đóng xong chiếc thuyền nào ngờ lúc ngồi vào chỉ toàn bay thợ nề. Hôm sau Damuen vào rừng. Nhưng sự việc xảy ra cũng y như đối với Unrich.

Đến ngày thứ ba, chàng Ngốc Hanxơ đi vào rừng. Chàng làm thật chăm chỉ, cả khu rừng vang tiếng đập chan chát, chàng vừa làm vừa hát và huýt sáo vui vẻ. Đến giữa trưa, lúc trời nóng bức nhất, người nhỏ bé lại đến hỏi chàng làm gì. Chàng đáp là chàng đang đóng một chiếc thuyền đi trên cạn nhanh hơn cả đi dưới nước, làm xong sẽ cưới công chúa làm vợ. Người nhỏ bé bảo:

- Ừ, cứ như thế!

Chiều tối, khi mặt trời lặn, chàng Hanxơ đã làm xong chiếc thuyền, mái chèo và các bộ phận khác. Chàng ngồi vào thuyền chèo đến kinh thành. Chiếc thuyền đi nhanh như gió.

Vua thấy chiếc thuyền từ đằng xa, nhưng vẫn không muốn gả con gái cho Hanxơ. Vua lại bảo chàng phải chăn một trăm con thỏ từ sớm tinh mơ đến tối mịt, nếu có một con trốn thì không được lấy công chúa. Chú Hanxơ vui lòng nhận lời và ngay hôm sau, cùng cả đàn thỏ vào bãi hoang. Chàng chăm chú canh không để con nào trốn cả.

Một vài giờ trôi qua, một con hầu ở cung điện đến bảo chàng Hanxơ phải đưa ngay một con thỏ vì có khách. Chàng Hanxơ nhận ngay ra mưu kế, chàng từ chối không chịu đưa thỏ, bảo là vua có thể đợi đến mai hãy mời khách món thỏ hồ tiêu. Con hầu không chịu thôi, quay ra khóc lóc. Chàng Hanxơ liền bảo là nếu công chúa thân chinh lại, chàng sẽ đưa cho một con thỏ. Con hầu về cung điện báo, công chúa thân chinh lại.

Trong khi ấy người bé nhỏ lại đến gặp Hanxơ, hỏi chàng đang làm gì. Chàng đáp là chàng đang phải chăn một trăm con thỏ, không để con nào trốn mất, làm được sẽ lấy công chúa và làm vua. Người bé nhỏ bảo:

- Được! Đây có cái còi, có con nào chạy trốn, cứ thổi còi thì nó lộn lại.

Khi công chúa đến, Hanxơ đặt một con thỏ vào tạp dề của nàng. Vua ngạc nhiên khi thấy Hanxơ đã chăn nổi một trăm con thỏ, không con nào trốn khỏi. Nhưng vua nhất định không chịu gả con gái cho Hanxơ, bắt chàng phải mang đến dâng vua một cái lông đuôi chim ưng thần đao.

Chú Hanxơ lên đường rảo bước. Đến tối, chàng đến một tòa lâu đài. Chàng xin ngủ lại, vì thời
ấy chưa có quán trọ. Ông chủ lâu đài vui vẻ nhận lời và hỏi chàng đi đâu. Chàng Hanxơ đáp:

- Tôi đến chỗ chim ưng thần.

- À, đến chỗ chim ưng thần à! Người ta kể lại là chim ấy biết tất cả mọi việc. Tôi mất chiếc chìa khóa hộp tiền bằng sắt. Chàng làm ơn hỏi hộ cho tôi chìa khóa ở đâu nhé!

Chàng Hanxơ đáp:

- Được, chắc chắn tôi sẽ làm.

Sáng hôm sau, chàng lại lên đường đi tới một tòa lâu đài khác, chàng ngủ lại ở đấy. Khi người ở lâu đài biết là chàng định đi đến chỗ chim ưng thần, họ nói là có cô con gái bị bệnh, chữa đủ mọi cách mà không khỏi, họ nhờ chàng làm ơn hỏi hộ chim ưng xem phải làm gì để chữa cô khỏi. Chú Hanxơ nhận làm việc ấy rồi lại lên đường đi.

Chàng đi tới một con sông, không có đò ngang chỉ có một người to lớn chuyển mọi người qua. Người ấy hỏi Hanxơ đi đâu, chàng đáp:

- Đến chỗ chim ưng thần.

Hắn dặn:

- Nếu chàng có gặp chim, nhờ hỏi hộ tôi tại sao tôi cứ phải chuyển tất cả mọi người qua sông.

Chàng Hanxơ đáp:

- Chà được thôi. Tôi nhất định phải làm.

Hắn đặt chàng lên vai đưa chàng qua.

Chàng Hanxơ đi mãi đến nhà chim ưng thần, nhưng nó đi vắng, chỉ có vợ ở nhà. Vợ chim hỏi chàng muốn gì. Chàng kể lại hết đầu đuôi: Chàng muốn có một chiếc lông đuôi chim ưng thần; ở lâu đài nọ, người ta đánh mất chiếc chìa khóa hộp tiền mới, chàng định hỏi chim ưng thần chìa khóa ở đâu, ở lâu đài khác, có cô gái bị bệnh, chàng muốn biết cái gì chữa cô khỏi được; gần đó, có con sông và một người phải đưa người qua, chàng cũng muốn biết tại sao hắn phải đưa mọi người sang.

Vợ chim ưng thần bảo:

- Này, anh bạn ơi, không ai nói chuyện với chim ưng thần được đâu. Nó ăn thịt tất cả mọi người. Nhưng nếu anh muốn thì anh cứ chui vào nằm dưới giường nó. Đến đêm khi nó ngủ say, anh có thể vươn tay ra mà giật lấy chiếc lông đuôi. Còn những điều anh muốn biết thì để tôi sẽ hỏi cho.

Chàng Hanxơ đồng ý, chui vào nằm dưới giường. Đến tối, chim ưng thần về. Nó vào đến buồng thì bảo vợ ngay:

- Mình này, ta ngửi thấy mùi thịt người.

Vợ đáp:

- Đúng đấy. Hôm nay có một người đến, nhưng nó đi rồi.

Rồi vợ chim ưng thần không nói gì nữa.

Giữa đêm, chim ưng thần đang ngáy o o thì chàng Hanxơ đưa tay ra giật một chiếc lông đuôi. Chim ưng thần giật mình bảo:

- Mình này, ta ngửi thấy mùi thịt người. Mà hình như có kẻ giật lông đuôi ta.

Vợ chim ưng liền bảo:

- Đúng là mình mê ngủ rồi. Tôi đã bảo mình là hôm nay có một người đến, nhưng nó đi rồi. Thôi thì hắn kể đủ thứ. Nào là một tòa lâu đài nọ, người ta đánh mất hộp tiền mới, không tìm thấy nữa.

Chim ưng thần nói:

- Thật là đồ ngu. Chìa khóa ở trong cái nhà kho để củi, dưới một đống củi sau cửa ấy.

- Hắn lại còn bảo là ở lâu đài khác, có đứa con gái bị bệnh, không biết cách nào chữa được.

Chim ưng thần nói:

- Thật là ngu. Dưới cầu thang trong hầm có một con cóc lấy tóc của cô ấy làm tổ. Nếu cô ấy lấy lại được tóc thì khỏi bệnh.

- Rồi hắn lại bảo là ở một nơi có con sông, và một người phải mang tất cả mọi người qua.

Chim ưng thần nói:

- Chà, thằng ngu! Hắn chỉ việc đặt một người xuống giữa dòng thì tự khắc không phải mang ai qua nữa.

Sáng sớm, chim ưng thần lại ra đi. Chàng Hanxơ chui ở gầm giường ra, cầm một chiếc lông đẹp. Chàng lại nghe thấy hết cả mọi điều chim nói về chiếc chìa khóa, cô con gái và người đàn ông. Vợ chim ưng thần kể lại tất cả cho chàng nghe lần nữa để chàng khỏi quên.

Sau đó, chàng lên đường về nhà. Trước tiên, chàng đến chỗ người ở bên sông. Hắn hỏi ngay chàng chim bảo gì. Chàng bảo hắn mang chàng qua đã rồi sẽ nói. Hắn mang chàng qua sông. Chàng liền bảo hắn chỉ việc đặt một người xuống giữa dòng, thì tự khắc không còn phải mang ai qua nữa. Hắn mừng rỡ lắm, bảo Hanxơ muốn mang chàng qua sông rồi lại mang về để tỏ lòng biết ơn. Chàng từ chối, bảo là không muốn phiền hắn, chàng đã hài lòng rồi.

Rồi chàng lại đi.

Chàng đi đến lâu đài có cô con gái ốm. Chàng cõng cô trên vai, vì cô không đi được, và mang cô xuống cầu thang dưới hầm. Chàng lấy cái tổ cóc ở dưới bậc cuối đặt vào tay cô; cô nhảy từ trên vai chàng xuống, chạy lên thang trước chàng và khỏi hẳn. Bố mẹ cô mừng lắm, cho chàng Hanxơ vàng bạc, chàng muốn gì cho nấy.

Đến lâu đài sau, chàng đi ngay vào nhà kho để củi, tìm thấy dưới đống củi sau cửa đúng ngay chiếc chìa khóa vàng và mang lên cho chúa lâu đài. Ông ta mừng rỡ vô cùng, thưởng cho Hanxơ nhiều vàng trong hộp, lại cho thêm đủ thứ, như bò sữa, cừu, dê.

Chàng Hanxơ đến chỗ nhà vua với tất cả những thứ ấy nào là tiền, là vàng, là bạc, nào là bò, là cừu, là dê. Vua hỏi chàng lấy ở đâu ra tất cả của cải ấy. Chàng cho biết là chim ưng thần bảo ai muốn lấy bao nhiêu cũng cho. Vua nghĩ bụng, mình cũng cần đến, bèn lên đường đi đến chỗ chim ưng thần. Nhưng khi vừa đến bến sông, thì vua đúng là người đầu tiên đến từ khi Hanxơ đi qua. Người ấy đặt vua xuống giữa dòng rồi đi mất. Vua bị chết đuối.

Chàng Hanxơ cưới công chúa và lên ngôi vua.
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/vivacious_girl4107
lovely_panda
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
lovely_panda


Nữ
Tổng số bài gửi : 1085
Age : 28
Location : Paradise
Job/hobbies : Biggest Fan (of everyone i admire - especially S.H.E)
Humor : dunno
Point : 1695
Registration date : 28/12/2007

Tuyển tập truyện cổ Grim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tuyển tập truyện cổ Grim   Tuyển tập truyện cổ Grim Icon_minitimeThu Jan 24, 2008 7:13 pm

BẢY CON QUẠ
Ngày xưa, có một người sinh được bảy con trai, nhưng không có con gái, cầu mãi cũng chẳng được. Mãi về sau, vợ có mang, bác ta chứa chan hy vọng; quả nhiên đứa con ra đời là con gái. Hai vợ chồng mừng lắm, nhưng đứa con gái lại bé quá.

Vì thấy con yếu ớt, bố mẹ định làm phép rửa tội gấp cho con. Bố vội sai đứa con trai chạy ra suối lấy nước. Sáu đứa kia cũng đi theo. Bảy đứa tranh nhau múc nước, cái bình lăn xuống nước. Chúng không biết làm thế nào, không đứa nào dám về nhà. Thấy con mãi không về, bố sột ruột, nói:

- Mấy thằng ranh lại mải chơi quên múc nước rồi.

Bố sợ con gái nhỡ chết không được chịu phép rửa tội, phát cáu, rủa con:

- Ước gì cả bảy thằng hóa ra quạ tất.

Vừa nói buông lời thì nghe thấy tiếng vỗ cánh trên đầu và bảy con quạ đen như than bay liệng. Bố đã trót rủa rồi, hối lại không kịp nữa.

Hai vợ chồng buồn vì mất bảy đứa con trai, nhưng được an ủi vì thấy đứa con gái quí mỗi
ngày một khỏe lên và đẹp ra. Mãi sau cô nghe thấy láng giềng xì xào rằng cô đẹp thật, nhưng vì cô mà bảy anh cô phải khổ, thì cô mới biết rằng cô có anh. Cô buồn rầu, hỏi bố mẹ xem là mình có anh không và các anh nay ra sao. Bố mẹ không thể giấu con được nữa, nói tránh ra rằng đó là lòng trời, và cô sinh ra chẳng có tội gì.

Nhưng cô em hàng ngày vẫn bị lương tâm cắn rứt và quyết tâm giải thoát cho các anh khỏi bị phù phép. Cô bứt rứt lắm, trốn nhà ra đi khắp nơi mong tìm ra tung tích các anh để giải thoát các anh bằng mọi cách. Cô chỉ mang theo một chiếc nhẫn nhỏ là vật kỷ niệm của bố mẹ, một cái bánh mì để ăn, một bình nước nhỏ để uống và một chiếc ghế con để ngồi cho đỡ mỏi.

Cô đi mãi đi mãi, đi đến tận cùng thế giới. Cô đi tới mặt trời, nhưng mặt trời nóng quá. Cô vội rời mặt trời và chạy đến mặt trăng, nhưng mặt trăng lạnh lẽo quá. Cô vội quay gót, đi tới các vì sao. Các vì sao tiếp cô niềm nở, vì sao nào cũng ngồi trên một cái ghế con. Sao Mai đứng dậy, cho cô một cái xương nhỏ và bảo cô:

- Không có cái xương nhỏ này thì con không thể mở được núi thủy tinh là chỗ ở của các anh con.

Cô bé cầm lấy cái xương, lấy khăn bọc cẩn thận, rồi đi mãi, đến núi thủy tinh. Cửa núi đóng. Cô cởi khăn tay ra để lấy cái xương, nhưng không thấy nữa. Thế là cô đã đánh mất món quà của vì sao tốt bụng. Làm thế nào bây giờ? Cô muốn cứu các anh mà chìa khóa núi lại mất rồi. Cô bèn rút dao ra, cắt mẩu ngón tay đút vào lỗ khóa. Cô bước vào, thấy một người lùn đi ra, hỏi:

- Con đến tìm gì ở đây?

- Con tìm các anh con là bảy con quạ.

- Bây giờ các ông quạ đi vắng, nhưng nếu con muốn chờ các ông về thì con vào đây.

Người lùn sắp bữa ăn tối cho bảy ông quạ vào bảy cái đĩa nhỏ và bảy cái cốc nhỏ. Cô bé ăn ở mỗi đĩa một miếng và uống ở mỗi cốc một hớp. Cô thả cái nhẫn mang theo vào cốc cuối cùng. Chợt cô nghe thấy trên không có tiềng vỗ cánh. Người lùn liền nói:

- Các ông quạ đã về đó.

Các ông quạ về thật. Mỗi ông đi tìm cốc đĩa của mình để ăn uống. Hết ông nọ đến ông kia hỏi:

- Ai đã ăn ở đĩa của tôi? Ai đã uống cốc của tôi? Nhất định có người đụng đến cốc này.

Khi con quạ thứ bảy uống hết cốc, thì nó thấy cái nhẫn. Nó nhìn chằm chằm và nhận ra cái nhẫn của bố mẹ, bèn nói:

- Cầu Chúa cho em chúng ta ở đây thì chúng ta được giải thoát.

Quạ vừa nói xong, cô bé đang đứng nghe sau cửa liền bước vào. Tức thì đàn quạ hóa ra người. Anh em ôm chặt lấy nhau hôn nhau mãi, rồi vui vẻ cùng nhau lên đường về nhà.
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/vivacious_girl4107
lovely_panda
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
lovely_panda


Nữ
Tổng số bài gửi : 1085
Age : 28
Location : Paradise
Job/hobbies : Biggest Fan (of everyone i admire - especially S.H.E)
Humor : dunno
Point : 1695
Registration date : 28/12/2007

Tuyển tập truyện cổ Grim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tuyển tập truyện cổ Grim   Tuyển tập truyện cổ Grim Icon_minitimeThu Jan 24, 2008 7:14 pm

RAU LỪA
Xưa có một người thợ săn trẻ tuổi vào rừng rình thú. Lòng anh phơi phới. Anh vừa đi vừa thổi kèn bằng lá, bỗng gặp một bà lão già nua, xấu xí. Bà nói:

- Chào anh thợ săn thân mến, anh vui vẻ hớn hở, còn tôi thì vừa đói vừa khát, anh làm phúc bố thí cho tôi ít nhiều.

Anh thợ săn thương hại bà lão tội nghiệp thò tay vào túi tính số tiền mình có và cho bà ít nhiều. Anh nói xong định đi thì bà lão giữ lại bảo:

- Này anh thợ săn thân mến ạ, anh hãy nghe lão nói đây. Anh có lòng tốt, lão muốn thưởng cho anh. Anh cứ đi đi. Đi một lúc, tới một cây to có chín con chim đậu đang quắp một chiếc áo khoác và tranh nhau giằng áo. Anh giơ súng lên mà ngắm bắn vào giữa. Thế nào chúng cũng phải thả chiếc áo xuống. Một con chim bị bắn chết sẽ rơi xuống. Anh hãy nhặt lấy chiếc áo khoác mang đi. Đó là một chiếc áo thần. Khoác nó lên vai, muốn đi nơi nào là đến được ngay.
Anh móc lấy quả tim của con chim chết mà nuốt đi thì sáng nào dậy cũng thấy dưới gối một đồng tiền vàng.

Anh thợ săn cảm ơn bà lão phù phủ và nghĩ bụng:

- Nếu quả như thế thì điều bà ta hứa thật là tuyệt vời.

Anh đi độ trăm thước bỗng nghe trên cành cây có tiếng chim kêu. Anh ngẩng đầu lên thấy một bầy chim đang mổ nhau, đạp nhau, tranh nhau một chiếc áo. Chúng kêu loạn xạ, giằng co, cãi
nhau, con nào cũng định giành lấy riêng cho mình. Anh thợ săn nói:

- Hừ, lạ thật! Quả đúng như lời bà cụ bảo.

Anh liền hạ súng trên vai xuống, ngắm bắn vào giữa bầy chim, lông chim bay lả tả. Đàn chim lập tức kêu ầm ĩ bay đi. Nhưng một con chết rơi xuống, cả chiếc áo khoác cũng rơi theo. Anh thợ săn làm như lời bà lão dặn, mổ chim lấy quả tim nuốt ực rồi mang áo khoác về nhà.

Sáng hôm sau, anh tỉnh dậy chợt nhớ đến lời tiên tri muốn xem có đúng không. Anh nâng gối lên thì thấy một đồng tiền vàng sáng nhoáng. Sáng hôm sau nữa anh lại thấy một đồng tiền vàng. Hôm nào dậy cũng vậy. Anh góp lại được một đống vàng. Sau anh nghĩ: "Cứ ở nhà ru rú thế này thì tất cả chỗ vàng này chả dùng làm gì cả. Mình phải đi cho biết đó biết đây mới được".

Anh liền từ biệt bố mẹ, đeo súng và túi đi săn rồi lên đường đi chu du bốn bể. Một hôm, anh vào một khu rừng rậm, ra khỏi rừng, anh thấy ở cánh đồng phía trước có một tòa lâu đài đồ sộ. Ở một cửa sổ có một bà già cùng một thiếu nữ xinh đẹp đang đứng nhìn xuống. Bà già là một mụ phù thủy. Mụ bảo cô gái:

- Kia có một anh chàng ở rừng đi ra. Gã ta có bảo bối trong người, ta phải chiếm lấy, con yêu của mẹ ạ. Bảo bối ấy vào tay ta mới đúng. Trong người gã có một quả tim chim. Nhờ đó, mỗi sáng, dưới gối gã có một đồng tiền vàng.

Mụ cho cô biết phải làm gì, giở trò gì để lấy. Sau mụ còn dọa cô, trợn mắt bảo:

- Không nghe lời tao thì chỉ có chết!

Anh thợ săn tới gần nhìn thấy cô gái nghĩ bụng:

- Ta đi giang hồ mãi rồi, cũng muốn nghỉ ngơi một chút. Âu là ta ghé vào lâu đài đẹp đẽ này, tiền bạc ta có thừa thãi cơ mà.

Thực tình thì chỉ vì anh ta nhìn thấy cô gái đẹp nên muốn ở lại. Anh vào nhà được tiếp đãi ân cần, lịch sự. Chẳng bao lâu anh đã mê con gái mụ phù thủy không còn nghĩ gì khác nữa, chỉ biết chiều theo ý cô, cô muốn gì là anh vui vẻ làm ngay. Mụ già bảo con:

- Giờ thì ta phải lấy kỳ được quả tim con chim. Nó có mất cũng chẳng biết đâu.

Hai mẹ con nấu một thức uống, nấu xong mụ rót vào cốc để con gái đưa cho anh thợ săn. Cô gái nói:

- Anh thân yêu ơi, anh hãy cạn cốc chúc em đi.

Anh cầm cốc uống cạn thì nôn ra quả tim chim. Cô gái lén mang tim chim đi, rồi phải nuốt tim chim theo ý mẹ. Từ đó, anh không còn tìm thấy vàng ở dưới gối nữa. Còn vàng ở dưới gối cô gái, thì sáng nào, mụ già cũng đến lấy đi. Nhưng anh chàng si tình yêu mê yêu mẩn, lúc nào cũng quấn quít bên cô gái, không còn nghĩ đến việc gì khác nữa. Mụ phù thủy già lại bảo con:

- Ta đã được quả tim chim, còn phải lấy nốt chiếc áo khoác thần của nó nữa.
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/vivacious_girl4107
lovely_panda
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
lovely_panda


Nữ
Tổng số bài gửi : 1085
Age : 28
Location : Paradise
Job/hobbies : Biggest Fan (of everyone i admire - especially S.H.E)
Humor : dunno
Point : 1695
Registration date : 28/12/2007

Tuyển tập truyện cổ Grim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tuyển tập truyện cổ Grim   Tuyển tập truyện cổ Grim Icon_minitimeThu Jan 24, 2008 7:14 pm

Cô gái gàn đi:

- Thôi ta để cho anh ấy chiếc áo, vì anh ta đã mất hết của cải rồi còn gì!

Mụ già tức giận bảo:

- Chiếc áo ấy là một bảo bối hiếm có trong thiên hạ. Ta nhất định lấy cho kỳ được.

Mụ bày mưu cho con, dọa nếu con không chịu làm thì mụ sẽ trị cho. Cô đành theo lệnh mẹ, đến đứng bên cửa sổ nhìn ra xa làm vẻ rầu rĩ. Anh thợ săn hỏi:

- Sao em lại đứng thẫn thờ ra đấy.

Cô đáp:

- Chao ôi! Anh yêu quý của em ạ, đàng trước kia có quả núi Thạch Lưu, là nơi có nhiều ngọc quý. Em thèm ngọc quá, cứ nghĩ đến lại buồn. Nhưng ai là người đi lấy được. Chỉ có chim mới bay được đến nơi, con người thì vạn kiếp chẳng đến được.

Anh thợ săn nói:

- Nếu chỉ vì việc ấy mà em than thở thì anh có thể làm cho em khỏi buồn phiền ngay lập tức.

Nói xong, anh kêu cô vào trong áo khoác, niệm chú ước được đến ngay núi Thạch Lưu. Chớp mắt, cả hai người đã ngồi trên núi, khắp bốn bên, ngọc óng ánh, trông thật sướng mắt. Họ nhặt lấy những viên đẹp nhất, quý nhất. Mụ già hóa phép cho mắt anh thợ săn díp lại. Anh bảo cô gái:

- Ta hãy ngồi nghỉ một lúc đi, anh mệt quá, đứng không vững nữa đâu.

Hai người ngồi xuống. Anh gối đầu vào lòng cô mà ngủ. Anh ngủ rồi thì cô tháo áo khoác ở vai anh ra, khoác vào người nhặt châu ngọc rồi hóa phép về nhà. Anh thợ săn ngủ no mắt, tỉnh dậy thấy người yêu đã lừa mình, bỏ rơi mình ở quả núi hoang vu này. Anh nói:

- Than ôi, trong thiên hạ sao lại có thể có việc phản bội đến thế được!

Anh ngồi thần ra, đau khổ và lo lắng không biết làm thế nào. Núi này vốn của những tên khổng lồ man rợ hoành hành và sinh sống ở đó. Anh ngồi mới được một lúc bỗng thấy ba tên đi lại. Anh lại nằm xuống, làm ra bộ ngủ rất say. Ba tên khổng lồ tới. Tên thứ nhất đá anh bảo:

- Sao cái con sâu này lại nằm ườn ra đấy mà trầm ngâm thế này?

Tên thứ hai nói:

- Thì cứ dần cho nó chết quách đi.

Tên thứ ba có vẻ khinh bỉ nói:

- Thật chả bõ. Cứ để nó sống. Nó không ở đây nổi. Nếu leo lên đỉnh núi nó sẽ bị mây cuốn đi mất.

Nói xong câu chuyện, chúng đi qua. Anh thợ săn đã lắng tai nghe, nên khi chúng đi rồi, anh đứng phắt dậy, trèo lên đỉnh núi.

Tới nơi, anh ngồi nghỉ một lát thì có một đám mây trôi đến, cuốn lấy anh mang đi. Mây bay một thời gian trên trời rồi hạ xuống một cách nhẹ nhàng giữa đám bắp cải và các thức rau khác. Anh thợ săn nhìn quanh và nói:

- Mình đói quá giá có cái gì ăn thì hay. Khó mà đi được nữa.

Nhưng ở đây, chẳng thấy lê, táo, hay thứ quả nào khác, thì toàn rau mà thôi. Sau anh nghĩ:

- Thôi bí lắm thì ta ăn rau sống vậy, tuy không ngon lành gì nhưng cũng mát rượi.

Anh liền chọn lấy một cây rau ngon mà ăn. Nhưng anh vừa nuốt mấy miếng thì thấy là lạ và cảm thấy trong người khác hẳn anh mọc ra bốn chân, một cái đầu to, hai cái tai dài, anh khiếp sợ vì thấy mình đã biến thành một con lừa.

Anh vẫn cảm thấy đói lắm, ăn rau sống rất hợp với thể chất mới của anh, nên anh lại ăn nghiến ngấu. Mãi sau anh mới lần tới một giống rau khác, anh vừa nuốt một ít thì lại cảm thấy trong người có sự thay đổi và trở lại thành hình người.

Anh thợ săn nằm xuống ngủ cho hết mệt. Hôm sau tỉnh dậy, anh hái một cây rau độc và một cây rau lành, nghĩ bụng: "Cái này sẽ giúp mình lấy lại các thứ của mình và trừng phạt sự phản bội". Anh nhét những cây rau vào trong người trèo qua tường đi tìm lâu đài người yêu của mình. Anh đi lang thang mấy ngày thì may quá, tìm được ra nhà. Anh vội bôi mặt mũi đến mẹ đẻ cô gái cũng không nhận ra được anh. Anh vào lâu đài xin ngủ trọ:

- Tôi mệt lắm không đi được nữa.

Mụ phù thủy hỏi:

- Này, người đồng bào là ai thế? Làm nghề gì vậy?

Anh đáp:

- Tôi là một sứ giả của nhà vua. Tôi được phái đi tìm thứ rau quí nhất trên đời. Tôi may mắn tìm ra thứ rau ấy, hiện mang theo ở đây. Nhưng trời nóng như thiêu như đốt, rau tươi của tôi đã héo hết, không biết tôi có mang đi được nữa không.

Mụ già nghe nói đến rau quý thèm quá bảo:

- Này, người đồng bào yêu quý, cho tôi nếm thử cây rau quý một chút có được không?

Anh trả lời:

- Được thôi. Tôi mang về hai cây, để tôi cho bà một.

Anh mở bị, đưa cho mụ một cây rau độc. Mụ phù thủy không nghi ngờ gì cả, nghĩ đến món ăn mới, mụ thèm rỏ dãi, vào bếp làm ngay. Làm xong, mụ cũng chẳng đợi bưng lên bàn nữa, đút luôn mấy lá vào mồm. Mụ vừa nuốt xong thì biến thành con lừa cái chạy ra sân. Đến lượt con hầu vào bếp. Nó nhìn thấy món rau làm xong để đấy, bèn bưng lên. Đi đường quen nếp cũ, nó thèm nếm quá, bèn ăn vụng vài lá. Phép lạ ứng liền nó biến thành một con lừa cái nhỏ
chạy đến bên mụ già. Bát rau rơi xuống đất. Trong lúc ấy, sứ giả ngồi ở ngoài với cô gái đẹp. Cô chờ mãi không có ai mang rau lên, thèm ăn nói:

- Chả biết rau để ở đâu ấy nhỉ?

Anh thợ săn nghĩ bụng chắc món rau đã có hiệu quả rồi liền nói:

- Để tôi xuống bếp xem sao.

Anh đi xuống thì thấy có hai con lừa cái nhảy nhót ngoài sân, còn rau thì đổ ở dưới đất. Anh nói:

- Được lắm. Hai đứa bay đã lấy phần rồi.

Anh nhặt những lá rau còn lại, bỏ vào bát bưng lên cho cô gái và nói:

- Tôi phải tự tay bưng lên cho cô món ăn ngon để cô không phải suốt ruột.

Cô ăn một ít thì lập tức cũng như hai người kia, biến thành một con lừa cái con chạy ra ngoài sân. Sau khi anh thợ săn đã rửa sạch mặt mũi để cho những người biến ra lừa nhận được anh, anh ra sân bảo:

- Giờ thì các người hãy đền tội phản bội đi nhé!

Anh lấy dây buộc cả ba con lừa lại, đánh đi đến một nhà xay lúa. Anh gõ cửa sổ, người thợ xay thò đầu ra hỏi anh muốn gì. Anh nói:

- Tôi có ba con vật tai quái mà không muốn nuôi nữa. Nếu bác chịu nuôi hộ tôi, cho ở, cho ăn thì hết bao nhiêu tiền tôi cũng xin chịu.

Bác thợ xay nói:

- Được thôi. Nhưng phải nuôi thế nào?

Anh thợ săn dặn bác, đối với con lừa già, tức là mụ phù thủy, thì cứ mỗi ngày đánh ba lần, cho ăn một lần. Đối với con trẻ là con hầu thì đánh một lần, cho ăn ba lần. Còn đối với con trẻ nhất là cô gái thì không đánh lần nào mà cho ăn ba lần. Anh không nhẫn tâm để cô ta bị đánh. Sau đó, anh trở về lâu đài ở, cần gì có nấy không thiếu gì cả.

Mấy hôm sau bác thợ xay bảo là con lừa già bị đánh nhiều mà chỉ được ăn một lần một ngày nên đã chết rồi. Bác lại bảo: "Hai con kia chưa chết, mỗi ngày được ăn ba lần, nhưng chúng buồn quá, sợ cũng không sống được bao lâu".

Anh thợ săn động lòng thương, cũng nguôi giận nên bảo bác thợ xay đưa chúng lại. Hai con đến thì anh cho ăn một ít rau lành, chúng hiện nguyên hình thành người. Cô gái đẹp quỳ xuống thưa:

- Anh ơi, anh tha cho em tội đã làm cho anh phải điêu đứng. Mẹ em bắt em làm thế. Em miễn cưỡng mà làm, thực tình em yêu anh tha thiết. Áo thần của anh treo ở trong một cái tủ, còn tim chim thì để em xin uống thuốc cho nôn ra.

Anh đổi ý bảo:

- Thôi em cứ giữ lấy. Anh cũng chả thiết nữa vì anh đã lấy em, em sẽ là người vợ trung thành của anh.

Lễ cưới được tổ chức. Hai vợ chồng ăn ở với nhau sung sướng cho đến chết.

All : nguồn : xitrum.net +story.bennhac.com


Được sửa bởi ngày Mon Jan 28, 2008 9:04 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/vivacious_girl4107
nimbus2001
Giáo viên~Dịch thuật viên~nhà Suou-Fuji
Giáo viên~Dịch thuật viên~nhà Suou-Fuji
nimbus2001


Nữ
Tổng số bài gửi : 1166
Age : 31
Point : 1156
Registration date : 25/12/2007

Tuyển tập truyện cổ Grim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tuyển tập truyện cổ Grim   Tuyển tập truyện cổ Grim Icon_minitimeFri Jan 25, 2008 6:42 pm

chà nhìu thật í nhỉ no no no no
mà em ơi,ss mún post truyện zìa cỏ bốn lá thì post ở đâu đây huh em,bên fan fic íh huh :???:
Về Đầu Trang Go down
lovely_panda
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
lovely_panda


Nữ
Tổng số bài gửi : 1085
Age : 28
Location : Paradise
Job/hobbies : Biggest Fan (of everyone i admire - especially S.H.E)
Humor : dunno
Point : 1695
Registration date : 28/12/2007

Tuyển tập truyện cổ Grim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tuyển tập truyện cổ Grim   Tuyển tập truyện cổ Grim Icon_minitimeFri Jan 25, 2008 10:04 pm

Cỏ 4 lá ? Có lẽ là bên fan fic nhưng mừ có phải là truyện made in ss ko ? Nếu ko thì chắc ss phải thêm vô chữ theo ... Post nhanh nhe em đg đợi tác phẩm của ss ấy.
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/vivacious_girl4107
nimbus2001
Giáo viên~Dịch thuật viên~nhà Suou-Fuji
Giáo viên~Dịch thuật viên~nhà Suou-Fuji
nimbus2001


Nữ
Tổng số bài gửi : 1166
Age : 31
Point : 1156
Registration date : 25/12/2007

Tuyển tập truyện cổ Grim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tuyển tập truyện cổ Grim   Tuyển tập truyện cổ Grim Icon_minitimeSat Jan 26, 2008 7:38 pm

ss post bên truyện sưu tầm rùi em ui ! hình như chưa ai zô hết,em tranh thủ zô póc tem kẻo nó nguội kà
Về Đầu Trang Go down
lovely_panda
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
lovely_panda


Nữ
Tổng số bài gửi : 1085
Age : 28
Location : Paradise
Job/hobbies : Biggest Fan (of everyone i admire - especially S.H.E)
Humor : dunno
Point : 1695
Registration date : 28/12/2007

Tuyển tập truyện cổ Grim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tuyển tập truyện cổ Grim   Tuyển tập truyện cổ Grim Icon_minitimeSun Jan 27, 2008 9:08 pm

Ngày xưa có một cô ả nấu bếp tên là
Grê-ten. Ả thường đi giày gót đỏ khi dạo chơi, ả ngó đông ngó tây, thích chí
nghĩ bụng mình cũng vào loại xinh đấy chứ. Về đến nhà, ả cao hứng uống ngụm rượu
vang; ả nếm tất cả các món ngon nhất ả đã nấu, nếm đến no nê. Ả nói :


- Người đầu bếp là phải biết món
ăn mình nấu vị ra sao chứ ?

Một hôm, ông chủ bảo ả :

- Grê-ten
này, tối nay nhà có khách. Mày hãy thịt hai con gà mái mà nấu cho ngon nhé.


- Thưa ông, xin ông hãy để cháu lo – Grê-ten trả lời.

Ả giết hai
con gà mái, nhúng nước sôi, làm lông, xiên vào xiên, đến chiều thì mang quay
trên lửa. Gà vàng dần và đã vàng rộm đều mà khách vẫn chưa đến. Grê-ten thưa với
chủ :

- Thưa ông, nếu khách chưa đến thì cháu phải nhấc gà ra khỏi lửa.
Thật là đáng tiếc. Gà vừa chín tới, tí nữa ăn ngay thì ngon thật.

Chủ nói
:

- Thôi để tao chạy đi gọi khách ngay.

Chủ vừa quay lưng đi thì
Grê-ten nhấc gà ra khỏi lửa và nghĩ :” Đứng gần lửa mãi vừa nóng vừa khát, biết
bao giờ khách mới đến ? Trong khi chờ, mình phải xuống hầm uống ngụm rượu vang
đã.

Ả chạy xuống hầm, lấy đầy một vò rượu rồi nói : “Lạy chúa phù hộ cho
con”, rồi uống một hơi dài. “Rượu đã chạy là chảy mạnh, - ả nói – khó mà ngừng
đựơc”, ả lại uống tiếp một cách thoải mái. Ả lại chạy lên bếp, đặt gà lên lửa,
phết bơ và vui vẻ quay cái xiên. Gà quay thơm điếc mũi. Ả nghĩ bụng hãy còn
thiếu cái gì đó phải nếm xem sao. Ả nhúng ngón tay vào nước sốt, liếm và nói :


- Ồ, những con gà mái này ngon tuyệt ! Không ăn ngay thì thật là có tội,
thật đáng xấu hổ.

Ả chạy ra cửa sổ nhìn xem ông chủ và khách đã về chưa.
Nhưng ả chẳng thấy ai cả. Ả lại quay về với những con gà và nghĩ : “Một cánh bị
cháy, tốt nhất là chặt đi”. Ả chặt cái cánh và ăn ngon lành. Ăn xong một cánh, ả
tự bảo : “Mình phải chặt nốt cái cánh kia đi nếu không ông chủ về thấy có gì
thiếu”. Ả xơi cả cái cánh rồi ra cửa sổ xem chủ về chưa nhưng không thấy ai ! Ai
mà biết ông ấy nghĩ ra cái gì ? Không thấy họ về, có thể là họ đi đâu đấy.


Ả nói : -“Này, Grê-ten ạ, việc gì mà phải thắc mắc ! Khi bắt đầu ăn một
con gà thì hãy uống nữa đi và chén nốt đi ! Sau đó thì sẽ yên tâm. Tại sao lại
phí của giời thế”. Ả lại chạy xuống hầm, uống ra trò rồi chén nốt con gà một
cách vui vẻ.

Thế là ăn sạch một con gà. Chủ thì vẫn chưa về. Grê-ten
liếc nhìn con gà thứ hai và nói :

- “Phải cho con này đi theo con kia
thôi, không thể tách chúng ra được. Đối xử với con kia thế nào thì hẳn là đối
với con này cũng phải thế. Mình cho là nếu có uống thêm một chút thì cũng chẳng
hại gì”. Ả lại phấn khởi uống , con gà thứ hai cũng chạy theo con thứ nhất. Khi
ả đang ăn ngon lành thì ông chủ về.

- Nhanh lên, Grê-ten – ông chủ gọi
to – khách đến ngay giờ đấy.

- Thưa vâng, - Grê-ten trả lời – xong ngay
đây ạ.

Ông chủ đến bàn ăn xem sắp xếp đủ chưa. Ông mang con dao để cắt
thịt đi mài. Đúng lúc đó, khách gõ cửa khe khẽ và lịch sự. Grê-ten ra cửa, thấy
khách thì đưa ngón tay lên môi ra hiệu và nói :

- Khẽ chứ ! Khẽ chứ !
Ông hãy mau chạy ngay đi ! Nếu chủ tôi trông thấy ông thì nguy cho ông đấy. Chủ
tôi đã mời ông đến ăn, nhưng cốt để xẻo đôi tai ông đấy. Ông có nghe tiếng mài
dao không ?

Khách nghe quả là đúng có tiếng mài dao, vội ba chân bốn
cẳng chạy xuống thang. Grê-ten lúc đó cũng vội chạy đến chỗ ông chủ mồm loa mép
giải :

- Ông ơi, khách của ông sao quý hoá thế !

- Ồ, mày nói gì
lạ vậy, Grê-ten ?

- Ông ta đã cướp của cháu hai con gà đặt trên đĩa rồi
chạy biến đi.

- Tệ quá – ông chủ nói, tiếc rẻ hai con gà mái ngon lành –
ít ra thì ông ta cũng phải để lại một con cho mình chứ !

Ông gọi to mời
khách trở lại, nhưng khách giả đò không nghe thấy. Ông liền chạy theo khách, dao
hãy còn cầm ở tay và réo : “Một thôi ! Một thôi ! – ý nói là khách ít ra cũng
phải để lại một con gà. Nhưng khách lại hiểu là chủ đòi một cái tai, nên chạy
lao đi như gió, để mong giữ được cả hai tai nguyên vẹn về nhà.


Nguồn : treem.net


Được sửa bởi ngày Mon Jan 28, 2008 9:06 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/vivacious_girl4107
lovely_panda
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
lovely_panda


Nữ
Tổng số bài gửi : 1085
Age : 28
Location : Paradise
Job/hobbies : Biggest Fan (of everyone i admire - especially S.H.E)
Humor : dunno
Point : 1695
Registration date : 28/12/2007

Tuyển tập truyện cổ Grim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tuyển tập truyện cổ Grim   Tuyển tập truyện cổ Grim Icon_minitimeSun Jan 27, 2008 9:10 pm

Ngày xưa, có một bà hoàng hậu tuổi đã
cao. Đức vua chết đã lâu, bà có một cô con gái rất xinh đẹp. Khi lớn lên, nàng
được hứa hôn với một chàng hoàng tử con vua một nước xa xôi. Đã đến lúc tổ chức
lễ cưới, nàng công chúa chuẩn bị sẵn sàng đi nước xa lạ.


Mẹ nàng chuẩn bị cho nàng những
vật quý giá: đồ trang sức, vàng, bạc, cốc, châu ngọc, tóm lại là tất cả những gì
xứng đáng làm của hồi môn cho một công chúa vì mẹ nàng rất mực yêu nàng. Mẹ nàng
gửi gắm một thị nữ có nhiệm vụ dẫn nàng đi đến chỗ ở của người chồng chưa cưới.
Mỗi người cưỡi một con ngựa. Ngựa công chúa cưỡi tên là Pha-la-da, biết nói. Đến
lúc chia tay, bà hoàng vào trong phòng ngủ, lấy một con dao con chích ngón tay,
để chảy ba giọt máu. Bà cho máu nhỏ xuống một cái khăn trắng nhỏ, đưa cho con
gái và dặn :

“Con thân yêu, hãy giữ gìn cẩn thận cái khăn này, nó sẽ có
ích cho con trên đường đi”.

Hai mẹ con buồn bã từ biệt nhau. Công chúa
để cái khăn áp trước ngực, nhảy lên yên ngựa để đi đến nơi ở của người yêu. Sau
khi đã đi được một tiếng, cô cảm thấy khát khô họng, cô bảo thị nữ :

-
Em hãy xuống ngựa, lấy cốc của ta múc nước suối kia và mang lại đây cho ta, ta
khát nước lắm.

- Nếu cô khát, thị nữ trả lời, thì hãy tự nhảy xuống, rồi
vươn người ra trên mặt nước mà uống. Tôi không phải là đầy tớ của cô.


Công chúa khát lắm, bèn xuống ngựa, cúi xuống dòng nước suối để uống
nước. Nàng không dám uống nước bằng cốc vàng.

- Trời ơi ! - nàng kêu to.
Ba giọt máu trả lời cô :

- Nếu mẹ cô biết sự tình thế này, thì hẳn tim
bà sẽ tan nát trong ngực.

Nhưng công chúa là người can đảm. Nàng không
nói gì và lại nhảy lên ngựa. Ngựa phi nước đại được vài dặm. Trời thì nóng nực,
chẳng mấy chốc nàng lại khát nước. Tới một con sông, nàng bảo thị nữ :

-
Em hãy xuống ngựa và cho ta uống nước bằng cái cốc vàng.

Cô đã quên đứt
những lời độc ác của thị nữ. Nhưng thị nữ lại trả lời ngạo mạn hơn :

-
Nếu cô khát thì hãy đi mà uống nước một mình, tôi không phải là đầy tớ của cô.


Công chúa khát quá, nhảy xuống ngựa, cúi xuống dòng nước chảy xiết, khóc
và kêu lên:

-Trời ơi !

Ba giọt máu liền đáp lại :

- Nếu
mẹ cô biết sự tình thế này thì hẳn tim bà sẽ tan nát trong ngực.

Trong
khi cô cúi xuống để uống thì cái khăn có ba giọt máu, tuột khỏi ngực cô và trôi
theo dòng nước mà cô không hay biết gì, vì lúc đó cô rất sợ hãi. Thị nữ thì lại
trông thấy hết và nó rất vui mừng là từ giờ trở đi công chúa sẽ bị nó trị. Từ
lúc đánh mất ba giọt máu, công chúa trở nên yếu đuối, không đủ sức tự bảo vệ
nữa. Khi nàng định trèo lên con ngựa Pha-la-da thì thị nữ bảo :

- Tôi sẽ
cưỡi con Pha-la-da, còn cô, cô hãy cưỡi con ngựa tồi của tôi.

Công chúa
đành làm vậy. Tiếp đó thị nữ ra lệnh, lời lẽ gay gắt, bắt nàng phải cởi quần áo
hoàng cung ra và mặc quần áo của nó vào. Cô lại phải thề có trời là khi đến cung
điện sẽ không nói lộ gì ra. Nếu cô không chịu thề thì nó sẽ giết chết cô tại
chỗ. Nhưng con Pha-la-da đã quan sát tất cả và ghi nhớ tất cả.

Thị nữ
thì cưỡi con Pha-la-da, còn công chúa thì cưỡi con ngựa tồi. Họ lại tiếp tục đi,
cuối cùng đến lâu đài nhà vua. Ở đấy, mọi người rất vui mừng khi họ tới, và
hoàng tử vội chạy đến tận nơi đón họ, đỡ thị nữ xuống ngựa, vì tưởng rằng đó là
vợ chưa cưới của mình. Thị nữ đi lên bậc thang lâu đài, còn nàng công chúa thì
phải đứng lại ngoài thềm lâu đài. Vua cha nhìn ra, qua cửa sổ thấy nàng duyên
dáng và tuyệt đẹp. Người vào trong cung và hỏi cô gái được coi là vợ chưa cưới
của hoàng tử xem cô gái đứng ngoài sân là ai.

- Tâu vua cha, con đã gặp
cô gái đó trên đường đi và con đã đưa cô ta đi cùng để đỡ lẻ loi một mình. Xin
vua cha cho cô ta làm việc gì đó để cô ta khỏi phải vô công rỗi nghề.


Nhưng vua cha không có việc gì giao cho cô làm cả. Người bảo :

-
Ở ngoài kia, ta có một thanh niên chăn ngỗng, hãy để cô ấy giúp việc anh ta vậy.


Chàng thanh niên tên là Cuốc. Vợ chưa cưới của hoàng tử phải giúp anh
chăn ngỗng.

Ít lâu sau, vợ chưa cưới giả tâu với hoàng tử :

-
Chàng thân yêu ơi, em muốn một điều, chàng hãy làm vui lòng em nhé !


Hoàng tử nói :

- Được thôi !

- Chàng hãy cho gọi người
thợ lột da đến đập chết con ngựa em cưỡi đến đây, vì trong khi đi đường nó đã
làm em bực tức.

Thật ra thì nó sợ con ngựa kể lại cách nó đối xử với
công chúa. Đến lúc con ngựa trung thành Pha-la-da phải chết thì công chúa được
tin. Nàng hứa với người thợ lột da là sẽ bí mật biếu anh một đồng tiền bạc nếu
anh giúp nàng một việc nhỏ. Trong đô thị có một cái cổng to rất tối, hàng ngày,
sớm tối nàng phải dẫn đàn ngỗng đi qua. Nàng xin người thợ lột da hãy đóng đanh
treo đầu con Pha-la-da vào cái cổng ấy để nàng có thể luôn luôn trông thấy nó.
Người thợ lột da hứa sẽ làm, bác đóng đanh chặt cái đầu con ngựa vào dưới cái
cổng tối om.

Sáng sớm, khi cùng Cuốc đi qua cổng, cô bảo cái đầu :


“Ôi, Pha-la-da, mày bị treo ở đây ư ?”

Cái đầu trả lời :


“Ôi ! Nàng công chúa của tôi, nàng qua đây ư ?
Nếu mẹ nàng biết nông
nỗi này
Tim mẹ sẽ vỡ tan tành”.

Lặng lẽ, cô đi khỏi đô thị, dẫn đàn
ngỗng ra cánh đồng. Đến đồng cỏ, cô ngồi xuống và rũ tóc ra. Tóc cô óng ánh như
vàng nguyên chất và Cuốc rất thích nhìn mớ tóc ấy lóe sáng. Anh muốn nhổ vài
cọng tóc. Công chúa bèn nói :

“Ta khóc đây, ta không đây ! Hỡi làn gió
nhẹ,
Hãy cuốn cái mũ của Cuốc đi !
Cho đến khi nào tóc ta chải và tết
xong”.

Tức thì gió thổi mạnh cuốn đi cái mũ của Cuốc. Anh ta chạy theo
ngay. Khi anh trở về thì công chúa đã chải đầu xong và anh không nhổ được sợi
tóc nào. Anh rất bực và không nói năng gì với cô nữa. Họ lại tiếp tục chăn ngỗng
đến chiều, rồi cùng về nhà.

Sáng sớm hôm sau, khi lùa đàn ngỗng qua
cổng, cô gái nói :

“Ôi, Pha-la-da, mày bị treo ở đây ư ?”

Đầu
ngựa trả lời :

“Ôi ! Nàng công chúa của tôi, nàng qua đây ư ?
Nếu mẹ
nàng biết nông nỗi này
Tim mẹ sẽ vỡ tan tành”.

Đi ra khỏi đô thị, cô
lại ngồi trên đồng cỏ và lại rũ tóc ra chải. Cuốc muốn nắm lấy mớ tóc. Cô vội
vàng nói :

“Ta khóc đây, ta không đây ! Hỡi làn gió nhẹ,
Hãy cuốn
cái mũ của Cuốc đi !
Cho đến khi nào tóc ta đã chải và tết xong”.


Gió nổi lên, cuốn cái mũ đi. Cuốc phải chạy theo. Khi anh ta về thì cô
đã chải đầu xong từ lâu, và anh không nắm được mớ tóc ấy. Và rồi hai người lại
cùng chăn ngỗng đến chiều.

Nhưng chiều hôm ấy, về tới nhà, Cuốc đến gặp
vua cha, và tâu :

- Kính thưa hoàng thượng, con không thể chăn ngỗng với
cô gái này nữa.

- Tại sao vậy ?, vua hỏi.

- Suốt ngày cô ta làm
con bực mình !

Vua cha bảo anh kể lại sự việc đã xảy ra. Cuốc nói :


- Buổi sáng, chúng con dẫn đàn ngỗng qua cái cổng tối om, ở đấy, có một
cái đầu ngựa treo trên tường, cô ta nói với nó :

“Ôi, Pha-la-da, mày bị
treo ở đây ư ?”

Cái đầu trả lời :

“Ôi ! Nàng công chúa của tôi,
nàng qua đây ư ?
Nếu mẹ nàng biết nông nỗi này
Tim mẹ sẽ vỡ tan tành”.


Và Cuốc kể các sự việc đã xảy ra ở cánh đồng chăn ngỗng và tại sao anh
ta lại phải chạy theo cái mũ. Vua cha dặn anh ngày hôm sau cứ đi chăn ngỗng như
thường lệ. Sáng sớm, ngài thân chinh đến dưới cái cổng tối om và nghe được những
câu cô gái nói với cái đầu Pha-la-da. Ngài theo ra cánh đồng và nấp vào một bụi
cây. Chính mắt ngài trông thấy anh thanh niên và cô gái kia lùa ngỗng thế nào và
sau một lúc cô gái ngồi xuống gỡ mớ tóc vàng xõa xuống lóe sáng. Rồi cô lại nói
:

“Ta khóc đây, ta không đây ! Hỡi làn gió nhẹ,
Hãy cuốn cái mũ của
Cuốc đi !
Cho đến khi nào tóc ta chải sóng mượt và tết xong”.

Một
cơn gió thổi mạnh, cuốn cái mũ đội đầu của Cuốc đi. Anh phải chạy theo rất xa.
Cô gái chăn ngỗng chải tóc và cuốn thành những búp. Vua cha nhìn thấy tất cả.
Không ai nhận ra ngài vì ngài rời khỏi nơi đó.

Chiều đến, cô gái về nhà,
ngài cho gọi cô đến và hỏi tại sao cô lại làm như thế.

- Tâu bệ hạ, con
không thể nói được, cô trả lời. Con không thể kể nỗi khổ của con với bất cứ ai
trên thế gian này, con đã thề như vậy để khỏi bị người ta giết.

Vua cha
ép cô nói, nhưng ngài không biết được gì thêm. Ngài bèn nói :

- Nếu con
không muốn nói với ta thì con hãy kể nỗi khổ của con với cái bếp lò này.


Rồi ông bỏ đi. Cô đến ngồi gần cái bếp lò, than khóc, thổ lộ tâm gan.


- Ta ngồi đây, bị cả thế gian ruồng bỏ, dù ta là con vua. Một con thị nữ
ác độc đã áp bức ta, bắt ta đổi cho nó quần áo hoàng cung. Nó đã thay thế ta để
làm vợ chưa cưới của người yêu ta, và ta bắt buộc phải làm công việc bình thường
của người chăn ngỗng. Nếu mẹ ta biết nông nỗi này, tim bà sẽ tan nát.


Vua cha đứng ở phía tường bên kia gần ống thông hơi, ngài đã nghe thấy
hết. Ngài trở về và gọi cô hãy rời cái lò và đến gặp ngài.

Người ta mang
đến cho cô quần áo hoàng cung, cô mặc vào đẹp như có phép lạ. Vua cho gọi con
trai đến và bảo cho con biết về cô vợ chưa cưới giả mạo. Cô người yêu thật đứng
trước mặt chàng, đấy là cô gái chăn ngỗng.

Hoàng tử thấy cô rất đẹp và
phúc hậu nên lòng tràn ngập niềm vui. Một bữa tiệc được sửa soạn để mời tất cả
bạn bè thân thuộc. Hoàng tử và công chúa ngồi ở đầu bàn, trước mặt họ là con thị
nữ. Nó bị choáng ngợp và không nhận ra cô chủ trang sức lộng lẫy. Khi họ đang ăn
uống vui vẻ, vua cha ra một câu đố cho thị nữ. Nó phải trả lời là một người đàn
bà lừa dối chủ sẽ bị xử tội thế nào. Ngài kể các sự kiện đã xảy ra và hỏi nó :


- Như thế sẽ xứng đáng với hình phạt gì ?

- Nó xứng đáng phải
đuổi đi khỏi đất nước.

- Kẻ ấy chính là mày, vua cha nói. Mày đã ra bản
án xử tội mày, mày sẽ bị xử tội như mày nói.

Sau khi hình phạt được thi
hành, hoàng tử cưới nàng công chúa làm vợ và họ trị vì đất nước trong hòa bình
và hạnh phúc.

Nguồn : treem.net
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/vivacious_girl4107
hakuba

hakuba


Tổng số bài gửi : 36
Age : 33
Registration date : 20/01/2008

Tuyển tập truyện cổ Grim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tuyển tập truyện cổ Grim   Tuyển tập truyện cổ Grim Icon_minitimeThu Jan 31, 2008 8:55 am

75đ cho Lovely_panda nhà Haninozuka.
Nhưng bạn ui,lần sau nhớ trình bày sao cho đỡ nhức mắt nhé.Mong chờ các truyện khác của em ^^.Cám ơn vì sự đóng góp dành cho "thư viện văn học" của OFC

Phụ trách box thư viện văn học: Hakuba
Về Đầu Trang Go down
sweet_melody
Giáo viên~Dịch thuật viên~nhà Suou-Fuji
Giáo viên~Dịch thuật viên~nhà Suou-Fuji
sweet_melody


Nữ
Tổng số bài gửi : 839
Age : 29
Location : Wonderland
Job/hobbies : otaku
Point : 328
Registration date : 11/11/2007

Tuyển tập truyện cổ Grim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tuyển tập truyện cổ Grim   Tuyển tập truyện cổ Grim Icon_minitimeFri Feb 01, 2008 10:18 am

Mình vừa muốn bạn post típ vừa muốn bạn đừng post nữa. Mình muốn bạn post để mình cũng như các mem khác đọc, còn không vì nhìu quá(copi thì không sao chứ đánh thì khổ lắm!) Vậy ha, nếu bạn đánh thì thôi còn nếu copy thì mình ủng hộ bạn hai tay luôn!
Về Đầu Trang Go down
lovely_panda
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
lovely_panda


Nữ
Tổng số bài gửi : 1085
Age : 28
Location : Paradise
Job/hobbies : Biggest Fan (of everyone i admire - especially S.H.E)
Humor : dunno
Point : 1695
Registration date : 28/12/2007

Tuyển tập truyện cổ Grim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tuyển tập truyện cổ Grim   Tuyển tập truyện cổ Grim Icon_minitimeFri Feb 01, 2008 11:38 am

Ko sao đâu. Copy thì cứ nơm nớp sợ là nó đòi rằng nó đã có bản quyền hớ hớlạnh, lúc đó thì mình uống máu . Bởi vậy nên đánh máy cho nó chắc ăn:trom1:, với lại lâu lâu tập đánh máy chút ko thì lục nghề àsiu nhân
Tiếp tục đây :
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/vivacious_girl4107
lovely_panda
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
lovely_panda


Nữ
Tổng số bài gửi : 1085
Age : 28
Location : Paradise
Job/hobbies : Biggest Fan (of everyone i admire - especially S.H.E)
Humor : dunno
Point : 1695
Registration date : 28/12/2007

Tuyển tập truyện cổ Grim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tuyển tập truyện cổ Grim   Tuyển tập truyện cổ Grim Icon_minitimeFri Feb 01, 2008 1:06 pm

CHÚ HANH LƯỜI BING

Hanh tính lười biếng. Chú chng phi làm gì khác ngoài việc hàng ngày chăn 1 con dê ngoài cánh đồng. y vy mà chiu tối, hết ngày v nhà, chú còn th ngn than dài :"Chăn dê ngoài đồng cả năm, cho đến tn cui thu, qu là 1 gánh nng, 1 vic vt v. Gía mà có thể nm ng li đi mt nh!Nhưng ko! Luôn luôn phi m mt ra canh, sợ dê nóp phá hoại cây non, nhy qua rào vào vườn hoc t đó chy trn. Thế thì còn làm thế nào ngh ngơi đc mt chút cho thoải mái!". Chú ngi xuống suy nghĩ tìm cách rút đc cái gánh nng. Mt thi gian dài, chú ko tìm đc cách gì. Nhưng ri 1 hôm, bt cht, trg đầu loé ra 1 ý như cái màng che mắt rơi xung:"Mình biết là phi làm gì ri!! - Chú kêu lên - Mình chỉ cn lấy cô Tơ-ri-nô đẫy đà thôi! Cô ta cũng có 1 con dê. Cô ta sẽ chăn con dê ca mình cùng vi con dê ca cô ta. Như vy, mình sẽ ko còn phi t mình làm kh mãi na ".
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/vivacious_girl4107
lovely_panda
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
lovely_panda


Nữ
Tổng số bài gửi : 1085
Age : 28
Location : Paradise
Job/hobbies : Biggest Fan (of everyone i admire - especially S.H.E)
Humor : dunno
Point : 1695
Registration date : 28/12/2007

Tuyển tập truyện cổ Grim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tuyển tập truyện cổ Grim   Tuyển tập truyện cổ Grim Icon_minitimeFri Feb 01, 2008 1:07 pm

Hanh bèn đứng dy và c động đôi chân, đôi tay mt mi. Chú tt ngang đường(đường cũng ko xa) mà đến nhà b m cô Tơ-ri-nô đẫy đà và xin cưới cô gái chăm chđức hnh. B m cô ko tr :"Ngưu tm ngưu, mã tm mã", 2 cụ nghĩ bng và nhn li ngay lp tc. Thế là cô Tơ-ri-nô đẫy đà làm vợ chú Hanh và chăn c 2 con dê. Chú Hanh sng thoi mái, ko còn phải nghĩ ngi v công ăn vic làm na mà ch còn ngh ngơi do cái mt của lười biếng gây ra. Thnh thong, chú đi chăn cu cùng cô và bo cô :"Tôi chỉ làm để hưởng th cái thú ngh ngơi hơn thôi. Nếu ko s ko tn hưởng đc cái thú đó!".
Cô Tơ
-ri-nô đẫy đà cũng lười ko kém gì chng."Anh Hanh yêu quý ca em ơi - mt hôm cô bo anh - ti sao chúng ta sng thêm cơ cc khi ko cn thiết, để phí hoài ngày xanh? Hai con dê ca chúng mình sáng nào cũng kêu be be đánh thc chúng mình dy gia lúc ng đg ngon. Tại sao chúng mình ko đổi cho bác hàng xóm ly 1 đõ ong ? Chúng mình s ch vic đặt đõ ong đằng sau nhà, 1 góc có nng và ko còn mt công chăm sóc gì nữa. Ko cn phi canh ong hoc dn chúng ra đồng. Ong t bay đi, t tìm đường v nhà và t làm ra mt, ta ko cần phi bn tâm đến". "Em đúng là 1 người đàn bà thông minh - Hanh nói - Chúng ta s thc hin ý đó tc thì. Cũng phi nói thêm là mt ong ngon hơn và b hơn sa dê. li để đc lâu hơn".

Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/vivacious_girl4107
lovely_panda
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
lovely_panda


Nữ
Tổng số bài gửi : 1085
Age : 28
Location : Paradise
Job/hobbies : Biggest Fan (of everyone i admire - especially S.H.E)
Humor : dunno
Point : 1695
Registration date : 28/12/2007

Tuyển tập truyện cổ Grim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tuyển tập truyện cổ Grim   Tuyển tập truyện cổ Grim Icon_minitimeFri Feb 01, 2008 1:11 pm

Bác hàng xóm bằng lòng đổi đõ ong ly 2 con dê. Ko mt mi, ong bay đi bay lại, t sm đền ti làm đầy đõ mt ong. Khi màu thu đến, Hanh thu hoạch đc mt vò mt đầy. Hai v chng đặt vò mt trên cái giá đầu giường. Vì s có k ly trm hoc chut b đến ăn, Tơ-ri-nô kiếm 1 cái gậy to để đầu giường. Như vy, là có thể vi đc gy để đui nhng khách ko mời mà đến, mà ko phi nhm dy. Chú Hanh lười biếng ko ra khỏi giường trc ba trưa."K nào dy sm - chú t nh - là phung phí của ci".
Mộ
t bui sáng, mt tri đã lên cao mà chú Hanh vn còn nm ườn trong chăn để ngủ cho đỡ mt vì ng. Chú bo v:"Đàn bà hay thích ca ngt, em là chúa thích mật. Trc khi em ăn hết mt, tt nht là ta đem mt đổi lấy 1 con ngng m vi 1 con ngng con". Tơ-ri-nô cãi li ngay:"Nhưng phải đợi khi nào ta có đứa con để nó chăn ngng ri hãy đổi.Tôi là tôi ko chịu chăn ngng cho mt và mt sc khi ko cn thiết."
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/vivacious_girl4107
lovely_panda
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
lovely_panda


Nữ
Tổng số bài gửi : 1085
Age : 28
Location : Paradise
Job/hobbies : Biggest Fan (of everyone i admire - especially S.H.E)
Humor : dunno
Point : 1695
Registration date : 28/12/2007

Tuyển tập truyện cổ Grim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tuyển tập truyện cổ Grim   Tuyển tập truyện cổ Grim Icon_minitimeFri Feb 01, 2008 1:14 pm

"Em tưởng là con nó s chăn ngng à? - Hanh nói - Thi bui này, trẻ con ko vâng lời na đâu. Chúng ch làm theo ý chúng vì chúng cho rng chúng khôn hơn b m. y c y như là cái thằng đầy t n phi đi tìm bò mà lại chy theo 3 con sáo!".
"Ồ
! Nó c liu nếu nó ko làm theo li em! Em s ly gy nn cho nó túi bụi. Ri anh s thy, anh Hanh - cô hăng lên hét và v ly cái gy dùng để đui chu - em s đánh nó thế này". Cô khua cái gy và chng may va phải cái vò mt ong đặt trên đầu giường. Vò va vào tưởng vỡ thành nghìn mảnh. Mt ong ngon lành chy khp mt đất.
"Đấ
y là ngng m và ngng con - Hanh nói - Ko cn phi chăn ngng na.ng may là vò mt ko rơi xung đầu. Chúng ta thật quả còn mng là số hãy còn may". Nhìn thấy 1 ít mt ong còn dính mnh vò v, chú nói thêm 1 cách vui vẻ:"Nhà nó , gi chúng ta nhm nháp chút mt còn sót lại này, ri ngh ngơi cho quên lúc khng khiếp va ri. Chúng ta có dậy mun hơn thường ngày 1 chút cũng ko h gì. Ngày cũng đủ dài cơ mà!".
úng ri, - Tơ- ri-nô tr li - làm tt thì lúc nào làm ch đc. Anh biết chuyn con c sên đi d đám cưới ri ch. Nó lên đường và đến nơi thì đã là lúc đứa con chu l ra ti. Đến trc nhà, nó va vào tường, bèn nói : "Vội vàng là ko hay".

=>thật hết biết vi 2 v chng này.
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/vivacious_girl4107
lovely_panda
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
lovely_panda


Nữ
Tổng số bài gửi : 1085
Age : 28
Location : Paradise
Job/hobbies : Biggest Fan (of everyone i admire - especially S.H.E)
Humor : dunno
Point : 1695
Registration date : 28/12/2007

Tuyển tập truyện cổ Grim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tuyển tập truyện cổ Grim   Tuyển tập truyện cổ Grim Icon_minitimeWed Feb 06, 2008 3:10 pm

BÁC NÔNG DÂN NGHÈO LÊN THIÊN ĐƯỜNG

Ngày xưa, một bác bần nông có tuổi và ngoan đạo chết. Bác đến trước cổng Trời. Một lãnh chúa giàu, rất giàu, chết cùng một lúc với bác, cùng đến cổng Trời đúng lúc bác đến. Thánh Pêtơrút mang chìa khoá đến mở cửa đón ông ta vào. Hình như Thánh không thấy bác bần nông nên đóng sập cửa lại. Đứng bên ngoài, bác bần nông nghe rất rõ tiếng đàn hát đón chào lãnh chúa ở trên trời. Cuối cùng yên tĩnh trở lại.
Thánh Pêtơrút đến, mở cửa Trời cho bác bần nông vào. Bác tưởng là cũng sẽ có đàn hát đón chào. Nhưng bốn bề lạnh ngắt. Dĩ nhiên cuộc tiếp đón thân mật; các thiên thần ra đón bác, nhưng không có ca hát. Bác bần nông hỏi Thánh Pêtơrút tại sao người ta không ca hát đón bác như đón các vị lãnh chúa. Bác thấy hình như ở trên trời cũng bất công như ở dưới trần gian.
Thánh Pêtơrút bèn trả lời : "Không phải đâu, chúng tôi quý bác như bất cứ một người nào khác. Bác sẽ được hưởng thú vui ở trên trời này như vị lãnh chúa giàu có kia. Nhưng bác phải hiểu là những người bần nông như bác thì ngày nào cũng có người lên trời. Nhưng lãnh cháu giàu có thì hàng trăm năm hoạ mới có một người.
Hết

Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/vivacious_girl4107
lovely_panda
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
Phó chủ nhiệm nhà Mori-Honey~Giáo viên~Dịch thuật viên
lovely_panda


Nữ
Tổng số bài gửi : 1085
Age : 28
Location : Paradise
Job/hobbies : Biggest Fan (of everyone i admire - especially S.H.E)
Humor : dunno
Point : 1695
Registration date : 28/12/2007

Tuyển tập truyện cổ Grim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tuyển tập truyện cổ Grim   Tuyển tập truyện cổ Grim Icon_minitimeWed Feb 06, 2008 3:48 pm

CON THỎ BIỂN


Ngày xửa ngày xưa, một ngàng công chúa có một toà lâu đài. Ở trên nóc tháp có một cái phòng mười hai cửa sổ trông ra mọi hướng. Lên đó nhìn xuống, công chúa thấy toàn bộ đất nước bao la. Qua cửa sổ thứ nhất, nàng trông thấy rõ hơn một người bình thường; qua cửa sổ thứ hai, nàng trông thấy rõ hơn chút nữa; qua cửa sổ thứ ba lại rõ hơn nựa; và cứ thế, đến cửa sổ thứ mười hai, qua mỗi cửa sổ trông rõ hơn một ít, nàng trông thấy hết mọi vật ở trên mặt đất và ở dưới lòng đất. Không có gì giấu nổi nàng.
Nàng rất hiếu thắng, không muốn kém ai, muốn giữ ưu quyền. Nàng tuyên bố sẽ chỉ lấy làm chồng người nào trốn kỹ đến nỗi nàng không nhìn thấy được. Và nếu nàng tìm ra được thì người đó sẽ bị chặt đầu bêu trên một cái cọc. Đã có chín mươi bảy cái đầu bêu trên cọc ở trước cửa lâu đài và đã lâu không ai đến cầu hôn. Nàng công chúa rất hài lòng. Nàng tự nhủ :"Thế là mình sẽ được sống tự do cho đến khi chết".
Lúc đó, có ba anh em nhà kia đến cầu hôn và hi vọng sẽ gặp may. Người anh cả trốn trong một cái hốp đá vôi, tưởng như thế là yên trí! Nhưng chỉ cần nhìn qua cửa sổ thứ nhất là ngàng công chúa đã phát hiện được. Nàng ra lệnh lôi anh ta ra khỏi hố và chặt đầu anh. Người anh thứ hai chui vào cái hầm ở trong lâu đài. Nhưng đối với anh này cũng thế thôi, nàng trông thấy ngay khi nhìn qua cửa sổ thứ nhất. thế là anh toi mạng; đầu của anh bị cắm vào chiếc cọc thứ chín mươi chín.

Người em út ra mắt nàng, xin nàng cho anh suy nghĩ một ngày và cho sống qua hai lần thử thách đầu, nếu nàng phát hiện ra được anh. Nếu lần thứ ba thất bại thì anh xin chịu chết. Vì anh ta đẹp trai và lời van xin có vẻ xuất phát từ đáy lòng, nàng bảo anh:"Ta đồng ý như vậy. Nhưng cái đó cũng không mang lại cho anh sự may mắn đâu!".

Ngày hôm sau, anh ta suy nghĩ rất lâu. Anh trốn đi đâu được? Anh không tìm ra cách. Anh lấy súng đi săn. Anh trông thấy một con quạ và ngắm bắn. Khi anh sắp bắn, quạ kêu lên:"Đừng bắn tôi, tôi sẽ trả ơn anh". Anh bỏ súng xuống và tiếp tục đi. Đi tới một cái hồ, anh bắt gặp một con cá từ dưới sâu ngoi lên mặt nước. Khi anh ngắm bắn, cá bảo anh :"Đừng bắn tôi, tôi sẽ trả ơn anh". Anh tha cho nó lặn sâu xuống đáy hồ và lại lên đường. Anh gặp một con cáo đang đi khập khiễng. Anh bắ nó, nhưng bắn trượt. Con cáo bảo anh:"Anh hãy lại đây và nhổ cho tôi cái gai cắm vào chân tôi". Anh làm thế, nhưng sau đó, anh muốn giết cáo để lấy bộ da. Cáo bảo anh:"Hãy để tôi sống ! Tôi sẽ trả ơn anh". Chàng trai thà cho nó chạy. Chiều đến, anh về nhà.
Ngày hôm sau, anh phải tìm ra chỗ trốn. Nhưng nghĩ nát óc anh cũng chẳng tìm thấy nơi để trốn. Anh vào rừng gặp quạ:"Ta đã tha chết cho quạ; bây giờ đến lượt quạ phải nói cho ta biết là ta phải trốn ở đâu để nàng công chúa không nhìn thấy ta được". Con quạ nghiêng đầu nghĩ ngợi một hồi lâu. Cuối cùng, nó nói :Tôi đã nghĩ ra rồi!". Nó tìm một cái trứng trong tổ của nó, bửa ra làm đôi và cho chàng trai trốn vào đó, Con quạ gắn hai nửa vỏ trứng lại và nằm lên trên.Khi nàng công chúa nhìn qua cửa số thứ nhất thì không thấy chàng trai đến. Đến cửa sổ sau, cũng không nhìn thấy. Nàng bắt đầu lo ngại. Đến cửa sổ thứ mười một thì nàng đã thấy chàng trai, nàng cho giết con quạ và lấy cái trứng bửa ra. Và chàng trai đành chui ra khoỉ trứng. Nàng công chúa bảo :"Lần này ta tha tội chết cho nhà ngươi. Nhưng nếu những lần sau, nhà ngươi không trốn được kĩ hơn thì nhà ngươi sẽ chết".

Ngày hôm sau, anh ta đi đến hồ, gọi cá lên và bảo:" Ta đã để cho cá sống;bây giờ đến lượt cá chỉ cho ta chỗ trốn để nàng công chúa không tìm được thấy ta". Con cá suy nghĩ. Cuối cùng, nó kêu lên:"Tôi tìm thấy rồi! Tôi sẽ giấu anh ở trong bụng tôi". Con cá nuốt chửng chàng trai và lặn sâu xuống nước. Nàng công chúa lên lầu, nhìn qua các cửa sổ. Nhưng đến cửa sổ thứ mười một nàng vẫn chưa tìm ra. Nàng đã hốt hoảng. Nhưng cuối cùng nàng nhìn thấy anh khi nhìn qua cửa sổ thứ mười hai. Nàng ra lệnh bắt cá và mổ bụng; chàng trai lộ ra. Chúng ta cũng hiểu là chàng trai lúng túng thế nào. Nàng công chúa nói :"Đã hai lần ta tha tội chết cho nhà ngươi. Nhưng đầu nhà ngươi chắc chắn sẽ bị cắm trên cọc thứ một trăm!".
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/vivacious_girl4107
Sponsored content





Tuyển tập truyện cổ Grim Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tuyển tập truyện cổ Grim   Tuyển tập truyện cổ Grim Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Tuyển tập truyện cổ Grim
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 2 trangChuyển đến trang : 1, 2  Next

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Ouran high school host club :: CLB học sinh :: CLB văn học :: các bộ truyện văn học :: thư viện văn học-
Chuyển đến